Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt
Thời kỳ: Nguyễn
4 bài trả lời: 4 bản dịch

Tuyển tập chung

Đăng bởi Mặc Am vào 28/03/2019 13:30, đã sửa 3 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 27/10/2024 10:47

遺陶督部

旣病而休又未休,
只緣畎畝不忘憂。
聖人本固邦寧訓,
正在當今急講求。

 

Di Đào đốc bộ

Ký bệnh nhi hưu hựu vị hưu,
Chỉ duyên quyến mẫu bất vong ưu.
Thánh nhân bản cố bang ninh huấn,
Chính tại đương kim cấp giảng cầu.


Năm 1845, tác giả cáo bệnh từ quan về nhà mở trường dạy học. Nhân thấy có vùng đất hoang gần cửa biển, ông mộ dân khai hoang để dân có thêm ruộng đất canh tác. Trong bài nói nghỉ hưu mà không hưu, lại phải lo ruộng đất là vì vậy.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngô Trần Trung Nghĩa

Nghỉ bệnh mà tâm vẫn chẳng yên
Chỉ do ruộng đất, mãi lo phiền
Bản cố bang ninh, lời thánh huấn
Đây là việc gấp, phải ưu tiên

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đỗ Ngọc Toại

Ốm nghỉ nhưng nào nghỉ được đâu,
Chỉ vì đồng ruộng phải lo âu.
Lời xưa “Gốc vững thì yên nước”,
Chính lúc này đây phải tính mau.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Nghỉ ốm nào đâu đã được nhàn
Ruộng đồng công việc phải lo toan
“Dân là gốc nước” lời xưa dặn
Sớm gấp lo ngay chớ trễ tràng

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tam Ngng

Có bệnh xin hưu lại chẳng hưu,
Nghĩ về đất ruộng vẫn sầu ưu.
Thánh răn dân khoẻ thì yên nước,
Chính tại lúc này kíp tính mưu.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời