Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Thị Ngọc Liên » Thức đến sáng và mơ (2004)
Đăng bởi sabina_mller vào 27/07/2008 09:47
9 giờ 34 sáng 20 tháng 3
tin nhanh tin nhanh
Mỹ đã tấn công Iraq
lũ trẻ bán báo nghêu ngao trên vỉa hè
nơi em đi qua ánh mặt trời vừa xuyên ngang tàn lá
9 giờ 34 sáng 20 tháng 3
em mở khóa điện thoại
màn hình trống không, không tin gọi
bằn bặt hồi chuông ngân
Đứng ờ quảng trường nhìn lên căn phòng của anh
cây phát tài vẫn xanh mơn mởn
tin báo từ thị xã
bà ngoại nhập viện rồi
có lẽ anh đã đi
11 giờ 34 phút nhà bếp báo tin không nấu cơm
cô phóng viên trẻ mua trái xoài vàng ửng
một chân đong đưa một chân gác lên ghế
mình viết cái gì bây giờ đây?
Phòng máy lạnh chạy rì rì
Camera kiểm tra màn hình xanh lét
chị bảo vệ chắc lưỡi than
tội nghiệp Iraq
12 giờ 34 phút ngất nghểu trên ghế ở cửa hàng mỹ phẩm
mùi nước hoa tulíp ngọt như kẹo
cô bán hàng cười cười nói nói
bôi chỗ nào xịt chỗ nào
cho quên buồn
Em nào có nỗi buồn nào ngoài nỗi buồn quen thuộc
Mỗi lần buồn lại mua một chai nước hoa
mỗi lần khóc xong lại cười thật to
13 giờ 34 phút mở cửa xe tắc xi
nhạc giao hưởng từ đài FM thì thầm thì thầm
tội nghiệp con thiên nga lại chết
căn phòng trên cao đóng cửa im ỉm
bà ngoại bây giờ ra sao rồi anh?
14 giờ 34 phút chuông điện thoại reo
chính xác Mỹ tấn công Iraq vào giờ nào?
cô phóng viên hối hả viết
thế là chiến tranh đã xảy ra...
15 giờ 34 phút soi gương nhìn vào mắt mình
thấy nỗi buồn đông đặc
kiểm lại cuộc chiến tranh tình yêu
đã kéo quá dài
Để hài lòng một số người
Mỹ đã tấn công Iraq
để làm hài lòng anh
hãy nói với em những lời độc ác
21 giờ 34 phút tắt đèn nằm trong bóng tối
em nhớ anh
hay bị ám ảnh vì anh
Cuộc chiến tranh nào
cũng đầy tràn nước mắt...