Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Thái Sơn » Kiếp yêu thơ
Không nghiệp binh đao kiếp quạt cờ
Bụi đời dần phủi ngại riêng mơ
Thần tiên nợ oán miền sơn cước
Thế tục sầu mang cõi hải hồ
Lắm lúc dửng dưng trong bóng tối
Nhiều khi sầu khốc giữa mù mơ
Én kia một bóng xuân đâu tới
Thanh kiếm treo ngang nhuốm bụi mờ.