Đăng bởi Vanachi vào 12/07/2008 02:25, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2024 10:54
人生蹤跡雪泥鴻,
邂逅誰知一笑同。
久別令人思叔度,
甚衰笑我夢周公。
論文每向交情上,
誰與相期氣概中。
賸把此詩當有契,
何妨渭北與江東。
Nhân sinh tung tích tuyết nê hồng,
Giải cấu thuỳ tri nhất tiếu đồng.
Cửu biệt linh nhân tư Thúc Độ,
Thậm suy tiếu ngã mộng Chu Công.
Luận văn mỗi hướng giao tình thượng,
Thuỳ dữ tương kỳ khí khái trung.
Thặng bả thử thi đương hữu khế,
Hà phương Vị Bắc dữ Giang Đông.
Dấu vết đời như dấu chim hồng trên bùn tuyết,
Ai ngờ tình cờ lại được cùng nhau vui cười.
Cách biệt đã lâu, làm cho người ta nhớ tới Thúc Độ,
Cười mình suy yếu còn nằm mơ thấy Chu Công.
Bàn luận văn chương thường nhắm trên tình giao du,
Biết cùng ai hẹn hò trong vòng khí khái.
Chỉ còn đem bài thơ này làm tình bạn hữu,
Có hề gì Vị Bắc với Giang Đông.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 12/07/2008 02:25
Nhân sinh tựa tuyết vạch chân hồng,
Bỗng dịp ai ngờ được vui chung.
Cách biệt giục người mong Thúc Độ,
Tuổi già cười lão mộng Chu Đông.
Bình văn mỗi dịp giao tình đậm,
Bằng hữu lâu dài khí khái chung.
Thử đặt vần thơ cùng bạn hữu,
Hề gì Vị Bắc với Giang Đông!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 02/12/2019 15:06
Việc đời như dấu tuyết chân hồng,
Gặp dịp tình cờ vui vẻ cùng.
Cách biệt lâu làm nhớ Thúc Độ,
Cười mình nằm mộng thấy Chu Công.
Văn chương bàn nhắm tình giao hảo,
Hò hẹn biết ai khí khái lòng.
Thơ viết này làm tình bạn hữu,
Hề chi Vị Bắc với Giang Đông.