Thơ » Hungary » Petőfi Sándor
Đăng bởi hongha83 vào 06/06/2012 09:11
Itt születtem én ezen a tájon,
Az alföldi szép nagy rónaságon,
Ez a város születésem helye,
Mintha dajkám dalával vón tele,
Most is hallom e dalt, elhangzott bár:
"Cserebogár, sárga cserebogár!"
Ugy mentem el innen, mint kis gyermek,
És mint meglett ember, úgy jöttem meg.
Hej azóta húsz esztendő telt el
Megrakodva búval és örömmel...
Húsz esztendő... az idő hogy lejár!
"Cserebogár, sárga cserebogár!"
Hol vagytok, ti régi játszótársak?
Közületek csak egyet is lássak!
Foglaljatok helyet itt mellettem,
Hadd felejtsem el, hogy férfi lettem,
Hogy vállamon huszonöt év van már...
"Cserebogár, sárga cserebogár!"
Mint nyugtalan madár az ágakon,
Helyrül-helyre röpköd gondolatom,
Szedegeti a sok szép emléket,
Mint a méh a virágról a mézet;
Minden régi kedves helyet bejár...
"Cserebogár, sárga cserebogár!"
Gyermek vagyok, gyermek lettem újra,
Lovagolok fűzfasípot fújva,
Lovagolok szilaj nádparipán,
Vályuhoz mék, lovam inni kiván,
Megitattam, gyi lovam, gyi Betyár...
"Cserebogár, sárga cserebogár!"
Megkondúl az esteli harangszó,
Kifáradt már a lovas és a ló,
Hazamegyek, ölébe vesz dajkám,
Az altató nóta hangzik ajkán,
Hallgatom s félálomban vagyok már...
"Cserebogár, sárga cserebogár!"..
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/06/2012 09:11
Trên đồng bằng thắm tươi đẹp đẽ
Có quê hương yêu dấu của tôi
Thành phố đó nơi tôi sinh trưởng
Còn vọng đưa tiếng hát vú nuôi
Tôi như nghe tiếng ru hời vang vọng
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"
Khi ra đi tôi còn bé nhỏ
Nay về đây tôi đã nên người
Đã qua rồi hai mươi năm chẵn
Hai mươi năm đau khổ, sướng vui
Hai mươi năm... thời gian thấm thoát!
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"
Các bạn cũ, ở đâu các bạn?
Hãy đến đây ngồi cạnh bên tôi
Cho ít nhất tôi cũng nhìn một bạn
Cho quên đi: tôi đã lớn nên người
Hai nhăm tuổi trên vai tôi đè nặng
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"
Như chim non giữa cành cây bay lượn
Trí tưởng tượng tôi bay lượn khắp nơi
Như con ong đi tìm hoa hút mật
Góp lại ngày xưa bao nỗi sướng vui
Đây chốn chốn khêu gợi lòng lưu luyến
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"
Tôi thổi cây sáo mồm bằng gỗ liễu
Như trẻ con tôi lại đùa chơi
Ngựa tre tôi cũng hăng vui nhảy nhót
Nó khát rồi, tôi đến giếng nghỉ ngơi
Nó uống, nó nhảy, Bê-chi-a dũng cảm
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"
Nghe những tiếng chuông chiều vang động
Tôi nhọc nhằn đuổi ngựa về thôi
Về đến nhà vú nuôi ôm chầm lấy
Lại hát lên bài hát ru hời
Tôi mơ màng lắng nghe trong giấc ngủ
"Con rùa vàng, con rùa vàng ơi!"