Thơ » Pháp » Paul Verlaine » Jadis và Naguère (1884) » Jadis
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2015 23:40
Et nous voilà très doux à la bêtise humaine,
Lui pardonnant vraiment et même un peu touchés
De sa candeur extrême et des torts très légers
Dans le fond qu’elle assume et du train qu’elle mène.
Pauvres gens que les gens ! Mourir pour Célimène,
Épouser Angélique ou venir de nuit chez
Agnès et la briser, et tous les sots péchés,
Tel est l’Amour encor plus faible que la Haine !
L’Ambition, l’Orgueil, des tours dont vous tombez,
Le Vin, qui vous imbibe et vous tord imbibés,
L’Argent, le Jeu, le Crime, un tas de pauvres crimes !
C’est pourquoi, mon très cher Mérat, Mérat et moi,
Nous étant dépouillés de tout banal émoi,
Vivons dans un dandysme épris des seules Rimes !
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 28/03/2015 23:40
Chúng tôi luôn hiền hoà trước sự ngu si nhân thế,
Tha thứ thật lòng và đôi chút cảm thương
Sự ngây thơ cùng cực và lỗi phạm nhẹ nhàng
Trong bản chất ngây ngô của đời thường huyên náo.
Con người vốn thật đáng thương! Chết vì Célimène,
Cưới nàng Angélique hoặc đến trong đêm bóp cổ
Nàng Agnès và mọi tội tình ngu xuẩn ấy,
Để Tình Yêu ra yếu nhược hơn cả Hận Thù!
Tham vọng, Kiêu căng và những trò anh sa ngã,
Rượu mạnh làm ngập chìm, giãy giụa thân anh,
Tiền Bạc, Trò Chơi, Tội Ác, cùng tội lỗi vô vàn,
Vì thế nên tôi và bạn Mérat thân thiết
Đã cùng nhau từ bỏ mọi cảm xúc tầm thường
Sống say đắm du dương cùng thi phú!