Thơ » Pháp » Paul Verlaine » Minh triết (1881) » Phần I
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2015 17:14
Non. Il fut gallican, ce siècle, et janséniste !
C'est vers le Moyen Age énorme et délicat
Qu'il faudrait que mon coeur en panne naviguât,
Loin de nos jours d'esprit charnel et de chair triste.
Roi politicien, moine, artisan, chimiste,
Architecte, soldat, médecin, avocat,
Quel temps ! Oui, que mon coeur naufragé rembarquât
Pour toute cette force ardente, souple, artiste !
Et là que j'eusse part - quelconque, chez les rois
Ou bien ailleurs, n'importe, - à la chose vitale,
Et que je fusse un saint, actes bons, pensers droits,
Haute théologie et solide morale,
Guidé par la folie unique de la Croix
Sur tes ailes de pierre, ô folle Cathédrale !
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2015 17:14
Không, thế kỷ ấy thuộc về nước Pháp và phái Jan-xê
Giữa thời trung cổ hùng vĩ lại tinh tường
Tâm hồn tôi hư hỏng chạy bồn chồn
Xa lánh những ngày sống theo dục tình buồn tẻ.
Vua, chính khách, người làm thợ, và thầy tu
Kiến trúc sư, binh lính, thầy thuốc và luật sư,
Thời kỳ đẹp! Vâng, tâm hồn tôi đã chìm trong nước
Bước lại lên tàu vì sức mạnh nhiệt thành, mềm mại, tài hoa!
Và tôi lại đi – nơi nào đó, đến hoàng cung
Hoặc nơi khác, xá gì – phải đến với điều quan trọng
Tôi ước mình là thánh, biết làm lành và nghĩ đúng,
Thần học cao siêu và đạo đức vững vàng
Chỉ cơn-điên-thánh-giá hướng dẫn tôi theo
Hỡi thánh đường điên, trên đôi cánh em bằng đá!