Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2015 00:42
A vous ces vers de par la grâce consolante
De vos grands yeux où rit et pleure un rêve doux,
De par votre âme pure et toute bonne, à vous
Ces vers du fond de ma détresse violente.
C'est qu'hélas ! le hideux cauchemar qui me hante
N'a pas de trêve et va furieux, fou, jaloux,
Se multipliant comme un cortège de loups
Et se pendant après mon sort qu'il ensanglante !
Oh ! je souffre, je souffre affreusement, si bien
Que le gémissement premier du premier homme
Chassé d'Eden n'est qu'une églogue au prix du mien !
Et les soucis que vous pouvez avoir sont comme
Des hirondelles sur un ciel d'après-midi,
- Chère, - par un beau jour de septembre attiédi.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2015 00:42
Bài thơ này tặng cô đầy duyên dáng,
Đôi mắt to cười, khóc giấc mơ hiền,
Tâm hồn trong, lành thánh, sẵn ủi an;
Thơ tôi tặng từ nỗi đau mãnh liệt.
Cơn ác mộng trong tôi luôn ám ảnh,
Không phút nguôi cuồng nộ, ghét ghen,
Nối đuôi nhau như một lũ sói lang,
Chỉ tự huỷ khi thân tôi đỏ máu.
Ôi đau khổ, tôi kinh hoàng đến nỗi,
Tiếng kêu rên của ông tổ loài người,
Khi bị đuổi khỏi địa đàng nguyên khởi,
Chẳng nghĩa gì với rên siết của tôi.
Này cô em, những u sầu cô có
Như én bay trong bóng xế bầu trời,
Một ngày êm tháng chín đuổi nhau chơi.