Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2015 10:14
Le paysage dans le cadre des portières
Court furieusement, et des plaines entières
Avec de l'eau, des blés, des arbres et du ciel
Vont s'engouffrant parmi le tourbillon cruel
Où tombent les poteaux minces du télégraphe
Dont les fils ont l'allure étrange d'un paraphe.
Une odeur de charbon qui brûle et d'eau qui bout,
Tout le bruit que feraient mille chaînes au bout
Desquelles hurleraient mille géants qu'on fouette ;
Et tout à coup des cris prolongés de chouette.
- Que me fait tout cela, puisque j'ai dans les yeux
La blanche vision qui fait mon coeur joyeux,
Puisque la douce voix pour moi murmure encore,
Puisque le Nom si beau, si noble et si sonore
Se mêle, pur pivot de tout ce tournoiement,
Au rythme du wagon brutal, suavement.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2015 10:14
Cảnh quang qua khung cửa đoàn tàu,
Chạy điên cuồng và nguyên cả cánh đồng
Với nước trời, cây cỏ, lúa trổ bông
Bị cuốn vào cơn gió cuồng, lốc xoáy.
Những trụ đèn ốm cao như ngã quỵ
Dây điện tín vẽ ngoằn ngoèo chữ ký.
Than cháy bốc mùi và hơi nước trào sôi,
Mọi tiếng động như ngàn dây xích chạm
Cùm nghìn voi gầm thét giữa tiếng roi;
Rồi bất chợt còi kêu chim cú xám.
- Những điều ấy can chi, bởi mắt tôi
Đã uống hân hoan thị hiện tuyệt vời
Giọng nàng trong còn thỏ thẻ lời êm,
Tên nàng kêu, rất đẹp lại cao sang
Hoà tiếng trục quay vận chuyển kinh hoàng,
Theo nhịp điệu ngọt ngào và thô bạo.