Poema 3

Ah vastedad de pinos, rumor de olas quebrándose,
lento juego de luces, campana solitaria,
crepúsculo cayendo en tus ojos, muñeca,
caracola terrestre, en ti la tierra canta!

En ti los ríos cantan y mi alma en ellos huye
como tú lo desees y hacia donde tú quieras.
Márcame mi camino en tu arco de esperanza
y soltaré en delirio mi bandada de flechas.

En torno a mí estoy viendo tu cintura de niebla
y tu silencio acosa mis horas perseguidas,
y eres tú con tus brazos de piedra transparente
donde mis besos anclan y mi húmeda ansia anida.

Ah tu voz misteriosa que el amor tiñe y dobla
en el atardecer resonante y muriendo!
Así en horas profundas sobre los campos he visto
doblarse las espigas en la boca del viento.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường

A bát ngát rừng thông, rì rầm sóng vỡ
ánh sáng khoan thai đùa rỡn, tiếng chuông cô liêu,
hoàng hôn rơi trong mắt em, hỡi người em búp bê,
chiếc vỏ ốc của trần gian, trong em trái đất đang ca hát!

Trong em những dòng sông đang ca hát và trên những dòng sông ấy hồn tôi trốn chạy
như em ao ước và về phía em định đoạt.
Em hãy vạch một đường hướng trên cây cung hy vọng của em
để trong cơn mê cuồng tôi phóng những mũi tên tua tủa.

Tôi nhìn thấy quanh tôi vòng đai sương mù của em
và im lặng của em đuổi theo những giờ phút của tôi bị truy lùng,
chính nơi em cùng với đôi tay bằng ngọc trong suốt
những nụ hôn của tôi đã buông neo, khát vọng ướt đẫm của tôi đã xây tổ.

A tiếng nói em huyền bí mà tình yêu nhuộm màu và uốn cong
ngân vang trong chiều muộn rồi lịm dần hiu hắt!
Và như thế, vào giờ phút âm u trên những cánh đồng, tôi đã thấy
những gié lúa uốn cong mình trước miệng gió.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Takya Đỗ

Chao, miền bao la của rừng thông, tiếng rì rào của những con sóng xô bờ cát,
đơn lẻ một quả chuông, nhẩn nha trò chơi của ánh sáng,
ơi em quyến rũ, mắt em hoàng hôn rủ bóng,
như chiếc vỏ ốc trên bờ, trong em đất hiền du dương hát!

Những dòng sông rì rầm trong em và hồn ta thoát vào lòng chúng
như em thèm khát và tới chốn em mong muốn.
Nơi cánh cung của em tràn trề hy vọng, hãy vạch cho ta đích đến
và ta sẽ buông loạt tên của ta trong cơn mê sảng.

Vây quanh ta bốn bề chỉ thấy eo lưng em sương khói
và im lặng nơi em làm dậy sóng những giờ phút né tránh của ta,
và em với đôi cánh tay trong suốt đá pha lê
là nơi những nụ hôn ta neo đậu và khát thèm ướt át của ta ngơi nghỉ.

Chao, giọng em huyền hoặc rung ngân và đẫm màu ân ái
trong bóng chiều nhập nhoạng đang hồi thanh và hấp hối!
Cứ thế, xa xa trên cánh đồng, trong những giờ sâu lắng ta đã thấy
những bông cờ ngô khom mình vào miệng cơn gió.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời