Thơ » Nga » Osip Mandelstam
Đăng bởi nguyenxuanphong vào 13/09/2007 04:51
Нежнее нежного
Лицо твоё,
Белее белого
Твоя рука,
От мира целого
Ты далека,
И всё твоё -
От неизбежного.
От неизбежного
Твоя печаль,
И пальцы рук
Неостывающих,
И тихий звук
Неунывающих
Речей,
И даль
Твоих очей.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 13/09/2007 04:51
Dịu dàng hơn dịu dàng
Là gương mặt của em
Trắng hơn cả màu trắng
Là cánh tay của em
Cách cả cõi trần gian
Em bây giờ xa lắm
Và tất cả của em
Là điều không thể tránh.
Vì điều không thể tránh
Là nỗi buồn của em
Và những ngón tay êm
Cũng không hề nguội lạnh
Và tiếng động êm đềm
Từ những lời của em
Cũng không hề buồn nản
Và một cõi xa xăm
Của đôi mắt ngời sáng.
Gửi bởi hongha83 ngày 04/03/2024 14:14
Gương mặt em
Còn hơn cả dịu dàng,
Bàn tay em
Trắng hơn cả trắng,
Với cả thế gian này
Em xa vắng,
Và mọi thứ trong em -
Đều không thể tránh.
Không thể nào tránh khỏi
Nỗi buồn của em đây,
Và hơi ấm êm dịu
Toả từ những ngón tay,
Và thanh âm khe khẽ
Trò chuyện suốt đêm ngày,
Và khoảng không trống vắng
Trong mắt em tràn đầy.
Dịu dàng hơn dịu dàng -
Gương mặt em tươi tắn,
Trắng hơn cả màu trắng
Là hai cánh tay em.
Với tất cả thế gian
Em khuất nơi xa lắm,
Và những gì của em
Đều là không thể tránh.
Không thể nào tránh được
Nỗi đau buồn của em,
Kìa những ngón tay thon -
Không thể nào băng giá,
Chẳng bao giờ lặng cả
Lời thủ thỉ giãi bày,
Và cõi xa xăm ấy -
Trong mắt em vơi đầy.