Thơ » Nga » Olga Berggoltz » Linh cảm
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 03/02/2007 21:44, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 02/04/2007 09:08
Я люблю сигнал зеленый,
знак свободного пути.
Нелюбимой, невлюбленной,
хорошо одной брести.
Снег легчайший осторожно
вертится у самых губ...
О, я знаю,- все возможно,
все сумею, все смогу.
Разве так уж ты устала,
беспокойная душа,
разве молодости мало,
мира, круглого, как шар?
И твердят во всей природе
зеленые огоньки:
проходите, путь свободен
от любви и от тоски...
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 03/02/2007 21:44
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 21/03/2007 23:43
Yêu biết mấy ánh đèn xanh huyền diệu
Dấu hiệu đường thông, chân rộng bước thảnh thơi
Không người yêu ta, ta cũng chẳng yêu người
Được dạo bước một mình trên phố
Tuyết nhẹ bỗng thoảng như hơi thở
Chạm lên môi khe khẽ dịu dàng
Ôi, tôi hiểu ra sức mạnh tiềm tàng
Mình có thể làm mọi điều ghê gớm nhất!
Hồn ta ơi, xáo động nhiều được – mất
Mệt mỏi rồi chăng khi sức trẻ căng đầy?
Cả tinh cầu thế giới còn đây
Sao chưa đủ cho tuổi xuân vùng vẫy?
Những ngọn lửa xanh khắp nơi đang nhấp nháy
Cả thiên nhiên như nói với ta rằng
Đi đi thôi, con đường đã dọn bằng
Không vướng bận tình yêu,
Không nỗi buồn hắt hiu năm tháng…
Tôi luôn thích khi đèn sáng màu xanh
Tín hiệu báo rằng con đường thông suốt
Không người yêu, không yêu người ta bước
Thật thảnh thơi một mình dạo trên đường
Tuyết nhẹ nhàng và cẩn trọng toả hương
Đậu xuống làn môi ta như nhắc nhở
Ồ, ta biết mọi điều đều có thể
Ta sẽ dám làm, ta sẽ vượt lên
Lẽ nào chỉ vậy mà mệt mỏi lãng quên
Hỡi cái tâm hồn đã luôn thổn thức?
Thế giới kia lẽ nào là quá ít
Cho tuổi thanh xuân ta muốn vẫy vùng?
Mọi ngả đường đã được dọn bằng
Những tín hiệu xanh đã luôn mời gọi
Vượt qua đi, đường đã thông người hỡi
Vấn vương chi đau khổ hay tình yêu
Gửi bởi Butgai ngày 29/02/2008 04:00
Xin lỗi vì đã bám nhầm vào phần bình chọn 2 điểm, Butgai cứ nghĩ là số 2 để chuyển sang trang 2 nên đã click vào đó, không ngờ lại là cho điểm
Gửi bởi Trang C ngày 09/09/2009 03:18
Yêu thơ của chị Thuỵ Anh và các bản dịch của anh/chị/bác Butgai (^^)
Tôi là người yêu mến đèn xanh,
Tín hiệu đường tự do đã mở.
Với những ai chưa được yêu, cô lẻ
Nhận đèn xanh cho hạnh phúc ùa về.
Bông tuyết nhỏ mong manh lặng lẽ
Thận trọng tung bay bên cạnh bờ môi…
Ôi, tôi biết, mọi việc là có thể trên đời,
Tôi làm được, mọi điều tôi có thể.
Ơi linh hồn âu lo, quạnh quẽ,
Lẽ nào ngươi mệt mỏi nghẹn ngào?
Tuổi thanh xuân mà còn ít hay sao,
Hay thế giới, địa cầu là ít ỏi?
Trong thiên nhiên có muôn ngàn lối
Đèn xanh bật rồi cho bạn khắp nơi:
Hãy bước đi đường thẳng lối tinh khôi
Tự do khỏi yêu thương, buồn vương vấn…