Thơ » Nga » Olga Berggoltz
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 21/07/2007 17:12
Белый город, синие заливы,
на высоких мачтах - огоньки...
Нет, я буду все-таки счастливой
многим неудачам вопреки.
Ни потери, ни тоска, ни горе
с милою землей не разлучат,
где такое трепетное море
кропотливо трудится, ворча,
где орлы и планеры летают,
где любому камешку - сиять,
где ничто-ничто не исчезает
и не возвращается опять.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/07/2007 17:12
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/07/2007 17:15
Thành phố trắng, bãi bờ xanh mướt
Những ngọn lửa con trên những cột buồm
Vâng! Tôi vẫn biết mình hạnh phúc
Dù dạn dày thất bại, gian truân!
Có nỗi lo nào, mất mát nào, đớn đau nào
lại chia biệt lòng tôi cùng đất ấy
Nơi biển cả lạ lùng run rẩy
Vừa gào kêu, vừa chậm rãi cần lao
Nơi chim ó bay, tàu lộng khơi vào
Mỗi mỏm đá cùng lập loè trăm sắc
Nơi không thể có gì đi mất
Mà không quay trở lại bao giờ!