Thơ » Nga » Olga Berggoltz » Linh cảm
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 23/06/2007 15:14
Ты у жизни мною добыт,
словно искра из кремня,
чтобы не расстаться, чтобы
ты всегда любил меня.
Ты прости, что я такая,
что который год подряд
то влюбляюсь, то скитаюсь,
только люди говорят...
Друг мой верный, в час тревоги,
в час раздумья о судьбе
все пути мои дороги
приведут меня к тебе,
все пути мои дороги
на твоем сошлись пороге...
Я ж сильней всего скучаю,
коль в глазах твоих порой,
ласковый, не замечаю
искры темно-золотой,
дорогой усмешки той —
искры темно-золотой.
Не ее ли я искала,
в очи каждому взглянув,
не ее ли высекала
в ту холодную весну...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 23/06/2007 15:14
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 10/02/2011 08:17
Em lấy được anh của cuộc đời
như tia lửa bắn ra từ đá cuội
để rồi chẳng chia rời,
để rồi anh yêu em mãi mãi.
Tha lỗi cho em vì em như thế
đến năm này là đã bao lần
khi thì yêu đương, khi lại phiêu lãng phong trần
Thiên hạ thì chung quanh đàm tiếu
Bạn đời chung thủy của em ơi, vào giờ phút lo buồn,
vào giờ phút ngẫm suy về số mệnh
mọi nẻo đường em đi, muôn lối rẽ
đều đưa em về bên anh,
mọi nẻo đường em đi, muôn lối rẽ
đều gặp nhau nơi bậc cửa nhà anh.
Em càng buồn nhớ nhiều hơn
nếu trong mắt anh đôi lúc,
dịu dàng của em ơi, em chẳng nhìn ra được
tia lửa màu vàng sậm lóe lên,
cái nét cười giễu cợt thân quen
của tia lửa lóe lên màu vàng sậm
Chẳng phải tia lửa này sao em đã tìm muôn dặm
nhìn hoang mang trong mắt mỗi con người,
chẳng phải tia lửa này đây em đã đánh lên rồi
vào mùa xuân năm nào lạnh giá?