Thơ » Nga » Nikolai Rubtsov
В краю, где по дебрям, по рекам
Метелица свищет кругом,
Стоял запорошенный снегом
Бревенчатый низенький дом.
Я помню, как звезды светили,
Скрипел за окошком плетень,
И стаями волки бродили
Ночами вблизи деревень...
Как все это кончилось быстро!
Как странно ушло навсегда!
Как шумно — с надеждой и свистом
Помчались мои поезда!
И все же, глаза закрывая,
Я вижу: над крышами хат,
В морозном тумане мерцая,
Таинственно звезды дрожат.
А вьюга по сумрачным рекам,
По дебрям гуляет кругом,
И весь запорошенный снегом
Стоит у околицы дом...
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/12/2012 18:17
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 16/07/2013 10:19
Nơi bão tuyết nửa đêm thổi gió
Phủ cánh đồng, phủ khắp nơi nơi
Ngôi nhà gỗ thấp yên lặng đứng
Đón lên mình những bông tuyết rơi
Tôi còn nhớ những vì sao sáng
Tiếng hàng rào bên cửa sổ kêu rên
Tôi còn nhớ cả bầy chó sói
Về gần làng lang thang đêm đêm
Mọi sự đã trôi rồi, nhanh quá!
Trôi muôn đời, trôi kỳ lạ làm sao!
Tàu của tôi, thét vang còi hy vọng
Cũng lướt qua mất tự khi nào!
Nhưng dẫu sao tôi khi nhắm mắt
Vẫn thấy thật gần sát nóc nhà gianh
Giữa màn sương lạnh lùng buốt cóng
Những vì sao bí ẩn run mình
Và bão tuyết lúc nửa đêm thổi gió
Phủ cánh đồng, phủ khắp nơi nơi
Và ngôi nhà gỗ thấp yên lặng đứng
Ở rìa làng đón tuyết buông rơi...
Nơi bão tuyết nửa đêm ào ạt đến
Khuấy mịt mù khắp đồng ruộng xung quanh
Ngôi nhà gỗ mái phủ đầy tuyết trắng
Tường gỗ tròn thấp bé một thân mình
Tôi vẫn nhớ, những vì sao thắp sáng
Bờ dậu thưa dưới cửa sổ bập bềnh
Sói rủ nhau đêm đêm về dờ dẫm
Gần đầu thôn cứ ngó ngó nghênh nghênh
Sao mọi chuyện đã qua đi nhanh thế?
Qua đi nhanh mãi mãi với tháng năm?
Những đoàn tàu của tôi sao ầm ĩ
Phóng qua cùng hy vọng, rúc vang rền!
Nhưng dù sao, nhắm mắt tôi vẫn thấy
Trên những mái nhà rải rác khắp thôn
Cứ nhấp nhoáng trong sương mù băng giá
Những vì sao run rẩy chuyện riêng thầm
Còn bão tuyết nửa đêm ào ạt đến
Khuấy mịt mù khắp đồng ruộng chung quanh
Và ngôi nhà tuyết trắng dày phủ kín
Tận rìa thôn trơ trọi một thân mình