Thơ » Nga » Nikolai Nekrasov
Đăng bởi Decembrina Nguyễn vào 23/06/2023 10:54
Где твое личико смуглое
Нынче смеется, кому?
Эх, одиночество круглое!
Не посулю никому!
А ведь, бывало, охотно
Шла ты ко мне вечерком,
Как мы с тобой беззаботно
Веселы были вдвоем!
Как выражала ты живо
Милые чувства свои!
Помнишь, тебе особливо
Нравились зубы мои,
Как любовалась ты ими,
Как целовала, любя!
Но и зубами моими
Не удержал я тебя...
1855
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 23/06/2023 10:54
Đâu rồi gương mặt em rám nắng,
Giờ đây em mỉm cười với ai?
Сảnh mình cô quạnh quá, chao ôi!
Anh chẳng nỡ cầu cho ai khác!
Những ngày xưa, anh còn nhớ lắm,
Chiều chiều em vẫn đến thăm anh,
Những ngày ấy đâu rồi em nhỉ
Một thời trong ký ức đôi mình.
Gương mặt em sao sinh động thế
Đáng yêu biết mấy những nét cười!
Nhớ chăng em, em hằng yêu thích
Hàm răng anh đều đặn trắng tươi.
Hàm răng em từng say mê ngắm,
Ngắm và hôn, yêu quá đi thôi.
Nhưng dù có dùng răng đi nữa
Anh cũng để tuột mất em rồi...