Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Việt Chiến
1.
Anh luôn bị đánh thức
bởi những nỗi đau
đang huỷ hoại con người
nó gặm nhấm trái tim yếu đuối của anh
bằng những chiếc răng thú
những vết răng ngủ quên
trong lớp muối sâu của dĩ vãng
những vết răng còn tươi
2.
Trên bờ thương tích của anh
bao lớp sóng phiền muộn
của thời gian
tràn qua
nỗi đau đọng thành muối
những hạt muối
xót xa cuồng nộ
sẽ một ngày
làm tắc nghẹn huyết quản anh
3.
Chiều nay từ biển trở về
lang thang trong gió tối
anh đi qua
những cánh đồng muối không người
và cảm thấy những hạt muối
trong tim mình
đang cựa quậy một đời sống khác
đang hít thở một không gian khác
đang thắp lên một tư duy khác
để cùng anh vượt qua bãi bể đời người