Thơ » Việt Nam » Trần » Nguyễn Trung Ngạn
Đăng bởi Vanachi vào 15/08/2008 00:42
猛拍欄杆一朗吟,
悽然感古又懷今。
山浮鰲背蓬宮杳,
水接龍涯海藏深。
景物莫窮千變態,
人生安得幾登臨。
江胡滿目孤舟在,
獨抱先懮後樂心。
Mãnh phách lan can nhất lãng ngâm,
Thê nhiên cảm cổ hựu hoài câm (kim).
Sơn phù ngao bối Bồng cung diểu,
Thuỷ tiếp long nhai hải tạng thâm.
Cảnh vật mạc cùng thiên biến thái,
Nhân sinh an đắc kỷ đăng lâm.
Giang hồ mãn mục cô chu tại,
Độc bão tiên ưu hậu lạc tâm.
Vỗ mạnh lan can ngâm to lên,
Bỗng nhiên cảm xưa và nghĩ nay.
Núi nổi lưng ngao, cung Bồng Lai xa,
Sông tiếp hàm rồng, báu biển dấu sâu.
Cảnh vật không cùng, nhiều biến thái,
Nhân sinh đâu dễ, mấy lần lên chơi.
Sông hồ đầy trước mắt, con thuyền lẻ loi tại đó,
Riêng ôm lòng lo trước vui sau.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 15/08/2008 00:42
Vỗ mạnh lan can cất tiếng ngâm,
Lòng đà cảm cổ lại hoài kim.
Ngao trườn thế núi tiên cung nổi,
Rồng cuốn mạch sông thuỷ điện ngầm.
Cảnh vật khôn lường nhiều biến diễn,
Đời người khó tính một lần thăm.
Thuyền con một lá mênh mông nước,
Lo trước vui sau đã quyết tâm.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 04/11/2018 15:35
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/06/2020 06:52
Lan can vỗ mạnh ngâm vang đây,
Thương tưởng thời xưa lại nghĩ nay.
Núi nổi Bồng Lai ngao đội biển,
Hàm rồng sông tiếp báu ngoài sâu.
Không cùng cảnh vật nhiều hình thái,
Đâu dễ nhân sinh đến chốn này.
Một lá thuyền đơn hồ trước mắt,
Lòng riêng lo trước ôm vui sau.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/06/2020 07:01
Lan can vỗ mạnh ngâm vang,
Thời xưa thương tưởng trót mang nay rồi.
Bồng Lai ngao đội biển trời,
Hàm rồng sông tiếp báu ngời ngoài sâu.
Không cùng cảnh vật sắc mầu,
Đời người đâu dễ chốn này đến chơi.
Thuyền đơn một lá hồ khơi,
Lòng riêng lo trước vui thời đến sau.