Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Phúc Ưng Bình » Lộc Minh đình thi thảo
蟹嶼螺洲護帝京,
髯翁泛棹已諳程。
封堤莫問人工巧,
閉港偏窺造化情。
五夜愁眠皆釣艇,
當年醉臥幾沙城。
如何洩盡東溟水,
五子潮聲不復鳴。
Giải dự Loa châu hộ đế kinh,
Nhiêm ông phiếm trạo dĩ am trình.
Phong đê mạc vấn nhân công xảo,
Bế cảng thiên khuy tạo hoá tình.
Ngũ dạ sầu miên giai điếu đỉnh,
Đương niên tuý ngoạ kỷ sa thành.
Như hà tiết tận đông minh thuỷ,
Ngũ Tử triều thanh bất phục minh.
Bãi cua cồn Hến nằm cạnh đế kinh
Ông già râu bạc chơi thuyền cũng đã rành lối
Đừng hỏi ai đắp đường đê tinh xảo
Xem bến cảng mới thấy công trình của trời đất có tình ý
Thuyền câu canh khuya cảnh sầu giấc ngủ chập chờn
Năm xưa ai say rượu nằm ngủ trên chiến địa
Làm sao tát hết nước bể đông
Để tiếng sóng của hồn ông Ngũ Tử khỏi còn vang vọng
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 17/01/2015 21:24
Bãi cua cồn Hến cận thần kinh
Ông lão chèo khua cũng đã rành
Đừng hỏi đường đê công thợ xảo
Trộm xem cảng bến cảnh trời xinh
Thuyền câu canh muộn sầu buông mái
Chiến địa xưa say ngã mấy thành
Sao tháo biển đông dòng nước cạn
Sóng lòng Ngũ Tử sẽ làm thinh
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/09/2019 11:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/10/2019 10:39
Bãi cua cồn Hến cạnh kinh thành,
Ông lão chơi thuyền cũng đã rành.
Đừng hỏi đường đê công khéo đắp,
Xem sông mới biết cảnh bao tình.
Thuyền câu khuya khoắc sầu thu mộng.
Chiến địa ai say nằm ngủ quanh.
Tát bể đông sao làm nước cạn,
Sóng hồn Ngũ Tử sẽ làm thinh.