Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi hongha83 vào 23/05/2016 21:04
獨坐北窗上,
日雨何淒淒。
寒多新穀晚,
雲重遠山低。
浸潤牆生耳,
瀠于酒到臍。
不知春色淡,
一鳥掠山西。
Độc toạ bắc song thượng,
Nhật vũ hà thê thê.
Hàn đa tân cốc vãn,
Vân trọng viễn sơn đê.
Tẩm nhuận tường sinh nhĩ,
Oanh vu tửu đáo tề.
Bất tri xuân sắc đạm,
Nhất điểu lược sơn tê (tây).
Ngồi một mình ở cửa sổ phía bắc,
Ngày nào cũng mưa, lạnh lẽo làm sao.
Rét nhiều nên lúa mới chín muộn,
Mây dầy núi xa như thấp xuống.
Nước mưa ngấm lâu, bức tường đã mọc tai,
Rượu uống vào quanh co xuống đến tận rốn.
Không biết màu xuân đã nhạt,
Một con chim bay vượt qua phía tây núi.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Mình ngồi trước song bắc,
Mưa ngày lạnh lạnh ghê.
Rét nhiều nên lúa muộn,
Núi thấp bởi mây đè.
Rượu đến rốn quanh quẩn,
Tường mọc tai ướt nhè.
Xuân tàn mà chẳng biết,
Chim vượt núi sang tây.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 08/07/2017 12:23
Một mình dựa song Bắc,
Mưa dầm lạnh lẽo thay.
Lúa nghẹn trong giá rét,
Núi thấp dưới mây dày.
Tường ướt mọc tai nấm,
Rượu ào tràn rốn say.
Nào biết màu xuân lạt,
Chim lẻ vượt non Tây.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/09/2018 11:55
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/11/2020 16:31
Một mình ngồi phía bắc bên song,
Lạnh lẽo mưa dầm buốt đến lòng.
Làm lúa rét nhiều toàn chín muộn,
Mây dầy xa núi thấp sà đồng.
Mưa lâu tường ngấm lên tai nấm,
Vào rượu quanh co xuống tận lòng.
Không biết màu xuân vừa nhạt nắng,
Một chim bay vượt phía tây sông.