Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi tôn tiền tử vào 14/09/2014 02:17, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 25/04/2020 13:37
吾研吾面皮,
吾心吾弗知。
日月鬚添白,
風塵色漸緇。
百杯形贈影,
千歲我為誰。
俯仰一何想,
煙波無盡奇。
Ngô nghiên ngô diện bì,
Ngô tâm ngô phất tri.
Nhật nguyệt tu thiêm bạch,
Phong trần sắc tiệm truy.
Bách bôi hình tặng ảnh,
Thiên tuế ngã vi thuỳ.
Phủ ngưỡng nhất hà tưởng,
Yên ba vô tận kỳ.
Tả chỉ nhìn thấy da mặt ta
Còn lòng ta, ta chẳng biết
Tháng ngày làm râu thêm bạc
Gió bụi khiến màu da dần sạm đen
Trăm chén, hình ta xin tặng ảnh ta
Nghìn năm sau ta sẽ là ai
Cúi ngẩng chợt nảy ra ý nghĩ xa xôi
Chắc cảnh khói sóng sẽ vô cùng kỳ lạ
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2014 02:17
Có 1 người thích
Nhìn ngoài chỉ thấy da ta
Lòng ta thì đến chính ta chẳng tường
Tháng ngày râu tóc điểm sương
Xạm đen gió bụi dặm trường mầu da
Nhìn hình trăm chén chuốc ta
Ngàn sau chẳng biết ta là ai đây
Trông lên nhìn xuống cao dầy
Tân kỳ sóng nước khói mây mịt mùng
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/08/2018 19:59
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/11/2020 21:00
Nhìn ngoài chỉ thấy da,
Lòng ta ta chẳng tường.
Tháng ngày tóc điểm sương,
Gió bụi xạm mầu da.
Nhìn ảnh chuốc trăm chén,
Ngàn sau chẳng biết ta.
Cúi nhìn đất trông lên trời,
Tân kỳ sóng nước khói mờ mây bay.