Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Nam trung tạp ngâm » Làm quan ở kinh đô Huế (1805-1808)
Đăng bởi Vanachi vào 19/12/2005 23:52
白地庭墀夜色空,
深堂悄悄下簾櫳。
丁東砧杵千家月,
蕭索芭蕉一院風。
十口啼饑橫嶺北,
一身臥病帝城東。
知交怪我愁多夢,
天下何人不夢中。
Bạch địa đình trì dạ sắc không,
Thâm đường tiễu tiễu hạ liêm long.
Đinh đông châm xử thiên gia nguyệt,
Tiêu tác ba tiêu nhất viện phong.
Thập khẩu đề cơ Hoành Lĩnh bắc,
Nhất thân ngoạ bệnh Đế Thành đông.
Tri giao quái ngã sầu đa mộng,
Thiên hạ hà nhân bất mộng trung.
Thềm sân trống trơn chỉ có màu đêm bàng bạc
Nhà sâu thăm thẳm, rèm buông xuống
Dưới bóng trăng của nghìn nhà, tiếng chày dập vải nghe rộn rã
Một viện gió thổi, tàu chuối khua xào xạc tiêu điều
Phía bắc Hoành Sơn, mười miệng kêu đói
Phía đông thành vua, một thân nằm bệnh
Các bạn quen biết lấy làm lạ tại sao ta sầu mộng
Thiên hạ ai là người không ở trong mộng?
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Trống trải sân thềm đêm nhạt suông
Nhà sâu im ỉm bức rèm buông
Tiếng chày lan rộng trăng nghìn nóc
Tàu chuối đìu hiu gió một phòng
Mười miệng đòi cơm ngoài cõi Bắc
Một thân nằm bệnh cõi thành Đông
Người quen trách tớ hay sầu mộng
Thiên hạ còn ai tỉnh táo không ?
Thâm nghiêm lặng lẽ buông rèm
Vắng tanh đêm xuống sân thềm sắc không
Nhịp chày khoan nhặt dưới trăng
Chuối xao xác chuối gió suông đầy nhà
Quê mười miệng đói kêu cha
Kinh thành đau ốm đâu là người thân
Bạn thương lắm nỗi mộng buồn
Ở đời ai chẳng gửi hồn giấc mơ
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 28/09/2013 18:57
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 25/10/2014 13:54
Đêm vắng thềm sân đất trắng bày
Nhà xanh thăm thẳm cánh rèm bay
Tiếng chày thậm thịch trăng xao động
Tàu chuối đong đưa gió thoảng lay
Cõi bắc đói ăn mười miệng đó
Thành đông đau bệnh một thân này
Bạn bè hay trách ta sầu mộng
Thiên hạ nào ai chẳng mộng đây
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 22/05/2018 16:18
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 22/09/2019 20:30
Màu đêm bàng bạc vắng sân thềm,
Thăm thẳm nhà sâu, lại thả rèm.
Đập vải nghìn nhà trăng rộn rã,
Chuối khua xào xạc đìu hiu thêm.
Hoành Sơn phía bắc, mười con đói,
Nằm bệnh một thân, thành đế triều.
Cứ trách bạn quen ta mộng ảo,
Ai người thiên hạ mộng không nhiều?
Đất trắng sân thềm đêm bóng suông
Nhà dài thăm thẳm chiếc rèm buông
Tiếng chày thình thịch trăng muôn hộ
Tàu chuối lao xao gió khắp buồng
Mười miệng đói gào ngoài dải bắc
Một thân ôm bệnh góc thành đông
Bạn quen lạ tớ sầu nhiều mộng
Thiên hạ ai người chẳng mộng không?
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 05/10/2020 12:43
Sân nhuộm một màu đêm trống rỗng
Cửa rèm im ỉm, mái chìm sâu
Trăng tràn khắp xóm, chày thình thịch
Gió thốc ngoài hiên, chuối xạc xào
Mạn bắc đèo Ngang mười trẻ đói
Góc đông thành Huế một già đau
Người quen hỏi lẽ hay sầu mộng
Thiên hạ ai mà tỉnh được đâu.