Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Vũ Tiềm » Hoàng Sa (2018) » Phần ba: Cửa thoát hiểm cho ngôi nhà thời gian
Hồ nước treo trong mây
làn gió tung ra từ chiếc khăn màu đỏ
đưa em tới cõi vô cùng
tôi theo hoài không kịp
Tôi rơi từ lưng trời xuống vực sâu hun hút
xung quanh mây gió ù ù
tốc độ rơi cứ tăng lên vùn vụt
vượt qua
những chiếc lá rời cành
những quả thông đang rụng xuống
qua tiếng hú đại ngàn
qua tia chớp trong mơ
trong huyền thoại...
rơi...
rơi...
Tôi thả lòng mình cho tốc độ rơi
may vướng vào một làn mây, một sợi tóc
tôi trở về cõi thực là tôi
Vàng phơi tràn thung lũng
em hoá thành nắng mai
tôi là gốc thông có nhiều vết chém
nhựa ứa ra
màu thiền