Thơ » Việt Nam » Trần » Nguyễn Trung Ngạn
Đăng bởi hongha83 vào 01/03/2020 15:13
蘆花風急夜漫漫,
湓浦秋風傍枕寒。
水上琵琶無處覓,
一江明月照欄杆。
Lô hoa phong cấp dạ man man,
Bồn Phố thu phong bạng chẩm hàn.
Thuỷ thượng tỳ bà vô xứ mịch,
Nhất giang minh nguyệt chiếu lan can.
Gió thổi mạnh bờ hoa lau, đem dài dằng dặc
Trong gió thu ở sông Bồn Phố, (ta) tựa (đầu) vào chiếc gối lạnh
Trên dòng nước này, không biết tìm nơi đâu tiếng tỳ bà
(Chỉ có) một dòng sông ngập ánh trăng sáng chiếu lên lan can
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 01/03/2020 15:13
Hoa lau gió vút đêm mênh mông
Bồn Phố hơi thu gối lạnh lùng
Tìm tiếng tỳ bà trên nước vắng
Lan can bóng nguyệt rạng trên sông
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 26/03/2022 15:24
Đêm dài gió thổi động bờ lau,
Hiu hắt sông Bồn gối lạnh sao.
Trên nước tì bà đâu vẳng tiếng,
Sông trăng lấp loáng chiếu bên lầu.