(Toquoc)- Đó là đêm thơ của Nguyễn Trọng Tạo. Một đêm của hạnh phúc và những niềm tri ân. Bạn thơ, người yêu thơ đã đến với anh - đến với một tâm hồn thi sĩ thực thà và đáng trọng. Và mừng cho anh với sự ra đời của đứa con tinh thần mới – Thế giới không còn trăng.
Thế giới không còn trăng
Dù chỉ là tưởng tượng
Nấm mồ trăng
Chôn cất ở nơi nào?
Xin nhỏ lệ một lần
Cho mãi mãi
Những tinh cầu
Ta ngưỡng mộ trên cao!
Đó là một đêm thơ của Nguyễn Trọng Tạo. Một đêm của hạnh phúc và những niềm tri ân. Bạn thơ, người yêu thơ đã đến với anh - đến với một tâm hồn thi sĩ thực thà và đáng trọng. Và mừng cho anh với sự ra đời của đứa con tinh thần mới – Thế giới không còn trăng.

Nguyễn Trọng Tạo, thi sĩ, nhân vật chính của đêm thơ ngồi đó - hiền lành và giản dị, đón nhận những bó hoa bạn bè mừng tặng, đón nhận những tình cảm chân thành mà bạn bè và người yêu quý dành tặng...

60 bài thơ trong tập Thế giới không còn trăng tượng trưng cho 60 năm được hình thành từ trong bụng mẹ” - Nguyễn Trọng Tạo nói vậy. Và với anh, sự ra đời của tập thơ này là một điều rất đỗi tự nhiện, giản dị. Anh hoàn toàn cảm thấy tự do. Anh dành cho nó tất cả những nỗi niềm thế thái nhân tình. Anh gửi gắm vào đó những suy tư về thời thế, về tình yêu, về cuộc sống, về những điều vẫn diễn ra hàng ngày.

Đọc Thế giới không còn trăng để thấy một Nguyễn Trọng Tạo can đảm – “Can đảm mà theo nghiệp thơ, vốn chênh vênh vốn hay gặp nạn”. Để thấy một Nguyễn Trọng Tạo luôn luôn đối diện với bạn đọc như anh đã viết (nhà thơ Bùi Minh Quốc nhận xét). Đọc Thế giới không còn trăng để thấy “thơ anh rất hay, một thứ thơ sáng tạo, rất đúng với tư duy của thế hệ chúng tôi. Để thấy thơ anh sống được nhiều thời. Một thứ thơ rất truyền thống” – như nhà thơ Mai Linh đã nhận xét…

Đọc để nhớ và nghĩ. Một Thế giới không còn trăng. Đó là thế giới của Nguyễn Trọng Tạo – con người tài hoa, sống hết mình với thơ, chia sẻ hết mình với thơ. Thấy người ở trong đó, thấy thờita đang sống ở trong đó…

Có lúc thấy thơ anh vừa bâng khuâng, lãng mạn, vừa nghẹn ngào rưng rưng:
Tự dưng gọi một tiếng Em
Có người nghe được mà quên bật cười
Tự dưng tôi lại nhìn tôi
Thấy còn một nước mã hồi là hay
Tự dưng hai mắt cay cay
Thấy con chuồn ớt vụt bay về trời
(Tự dưng)
Lại có khi thấy xúc động cảm thương trước trái tim nghệ sĩ chân thành nhận ra mình
Những bài thơ của anh chất thêm lên vai em gánh nặng
Những chân trời càng đến lại càng xa
Nhắm mắt lại anh thấy em bên cạnh
Như đứa con đi học về ríu rít gọi: Bố ơi!
(Em)
Nguyễn Trọng Tạo vẫn nói rằng: “Có người đọc thơ mình là thấy vui rồi. Khen hay chê – không sao cả!”. Với anh, tình cảm mới là quan trọng. Và với Thế giới không còn trăng, anh đã dồn hết tình cảm của mình vào trong đó. Những bài thơ được viết vào lúc 2-3 giờ sáng, lúc anh thấy mình thực sự thoải mái - để sống và viết với những nỗi niềm, những cuộc đời, những số phận.

Thế giới không còn trăng một lần nữa cho thấy một Nguyễn Trọng Tạo luôn luôn mới mẻ, chạm trần tới những đỉnh cao, với một thứ thơ có tuổi thọ, thứ thơ được ướp thêm linh đan nhiệm màu…/.

Vân Thanh