Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm trong khi chưa thành công
兵餘親戚半離零,
萬死殘軀偶一生。
往事空成槐國夢,
別懷誰寫渭楊情。
不來自擬同王式,
避亂終當學管寧。
欲問相思愁別處,
孤齋風雨夜三更。
Binh dư thân thích bán ly linh,
Vạn tử tàn khu ngẫu nhất sinh.
Vãng sự không thành Hoè quốc mộng,
Biệt hoài thuỳ tả Vị dương tình.
Bất lai tự nghĩ đồng Vương Thức,
Tỵ loạn chung đương học Quản Ninh.
Dục vấn tương tư sầu biệt xứ,
Cô trai phong vũ dạ tam canh.
Sau chiến tranh bà con bị điêu linh hết phân nửa
Cả vạn lần suýt chết, may còn thân này sống sót
Việc xưa cũ thành như giấc mộng xứ Hoè
Xa nhau thương nhớ, ai tả được mối tình Vị Dương?
Không đến được, tưởng cũng giống như Vương Thức
Chung qui, nên bắt chước Quản Ninh đi tị loạn
Muốn tự hỏi lại mối sầu tương tư của mình
Trong lòng cô quạnh, (bên ngoài) mưa gió suốt ba canh.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 15/04/2007 14:57
Sau loạn, bà con mất nửa phần
Nạn nhiều, sống sót, quả thiên ân
Chuyện qua nào khác mơ Hòe quốc
Đất Vị đành đau nỗi cách phân
Vương Thức từng ngưng lời trực gián
Quản Ninh đà dạy chước an thân
Mối sầu tự dỗ nơi xa xứ
Phòng quạnh, đem mưa gió chuyển vần.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/08/2007 00:00
Loạn xong thân thích mấy còn ai ?
Chết hụt thân tàn bỗng sót tôi.
Hoè mộng đã đành quên vãng sự,
Vị đương khôn xiết tả ly hoài.
Nghĩ như Vương Thức không sang được,
Đành học Quản Ninh tránh loạn thôi.
Sầu biệt tương tư dù hỏi chốn,
Gió mưa phòng vắng suốt đêm côi.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 19/10/2014 15:03
Loạn xong sót lại nửa người thân,
Nạn lắm nhờ may được vẹn phần.
Chuyện cũ xót xa tuồng mộng ảo,
Biệt ly ray rức mối tình thân.
Can ngăn chẳng thấu lời Vương Thức,
Lánh nạn đành theo chước Quản Ninh.
Mưa gió ba canh phòng lạnh lẽo,
Tương tư xa xứ hỏi riêng mình.
Gửi bởi hongha83 ngày 24/05/2016 08:21
Sau loạn bà con nửa rụng rơi,
Thân ta muôn chết sống may đời!
Giàu sang chuyện cũ đành tan mộng,
Cậu cháu tình thương khó tỏ lời.
Không đến, nghĩ như Vương Thức ấy,
Lánh nàn, âu học Quản Ninh thôi!
Hỏi đâu sầu biệt tương tư hở?
Mưa gió ba canh một bóng người.
Gửi bởi PH@ ngày 18/11/2017 22:15
Loạn xong thân thích nửa điêu linh
Chết hụt vạn lần vẫn sống mình
Sự cũ như là “Hoè quốc mộng”
Xa nhau ai tả “Vị dương tình”
Không làm tự nghĩ như Vương Thức
Tránh hoạ chung quy học Quản Ninh
Muốn hỏi nhớ thương buồn biệt xứ
Phòng đơn mưa gió suốt ba canh.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 14/06/2018 11:56
Sau loạn dân khổ hết nửa phần,
Suýt chết, may còn sót người thân.
Việc xưa thành giấc mộng xứ Hoè,
Xa nhau, ai tả mối thân tình?
Không đến, cũng tưởng như Vương Thức,
Chung qui, đành bắt chước Quản Ninh.
Mối sầu tương tư muốn tự hỏi,
Trong lòng cô quạnh, gió ba canh.