Thơ » Trung Quốc » Tam Quốc » Nguyễn Tịch
Đăng bởi Vanachi vào 27/05/2008 03:40
嘉樹下成蹊,
東園桃與李。
秋風吹飛藿,
零落從此始。
繁華有憔悴,
堂上生荊杞。
驅馬舍之去,
去上西山趾。
一身不自保,
何況戀妻子。
凝霜被野草,
歲暮亦雲已。
Gia thụ hạ thành hề,
Đông viên đào dữ lý.
Thu phong xuy phi hoắc,
Linh lạc tòng thử thuỷ.
Phồn hoa hữu tiều tuỵ,
Đường thượng sinh kinh kỷ.
Khu mã xá chi khứ,
Khứ thượng Tây sơn chỉ.
Nhất thân bất tự bảo,
Hà huống luyến thê tử.
Ngưng sương bị dã thảo,
Tuế mộ diệc vân dĩ.
Dưới gốc cây đẹp đẽ có đường mòn
Vườn bên mé đông có đào và quý
Gió thu thổi bay lá đậu
Rơi rụng từ nơi dòng nước này
Trong sự phồn hoa có sự tiều tuỵ
Trên nhà thấy có gai góc mọc
Lấy xe bỏ mà đi
Đi lên chỗ núi Tây sơn
Một mình còn lo không được
Còn nói chi đến lưu luyến vợ con
Sương đọng đầy trên cỏ hoang
Năm tháng qua cũng biết vậy thôi
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 27/05/2008 22:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 27/05/2008 22:54
Vườn đông đào với lý
Lối mòn dưới bóng cây
Gió thu, cỏ bay khắp
Rơi rụng ngay từ đây
Tươi tốt rồi cũng héo
Nhà cao gai mọc đầy
Ruổi ngựa bỏ đi thẳng
Đi tới mé non Tây
Một mình chưa giữ trọn
Vợ con đành mặc thây
Cỏ đồng sương ướt sũng
Năm tàn, vẫn thế này
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/02/2021 18:47
Dưới cây đẹp có đường mòn,
Vườn bên đông có đào non lý già.
Gió thu bay lá đậu ra,
Rụng rơi dòng nước chảy qua nơi này.
Phồn hoa tiều tuỵ có ngay,
Trên nhà thấy có góc gai mọc đầy.
Lấy xe bỏ mặc đi đây,
Đi lên tới mé non Tây xa vời.
Một mình lo chẳng được rồi,
Nói chi lưu luyến đến đời vợ con.
Cỏ hoang sương đọng đầy non,
Tháng năm qua cũng mây còn vậy thôi.