Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Tông Lan
Đăng bởi tôn tiền tử vào 31/12/2019 22:03
征蠻范帥回觀此,
取妾良緣有自天。
山下青苔封一廟,
世間固說歷千年。
碑文黎將行行字,
故邑陳人簇簇連。
至午樹中煙火熾,
往來到市北南船。
Chinh man Phạm suý hồi quan thử,
Thủ thiếp lương duyên hữu tự thiên.
Sơn hạ thanh đài phong nhất miếu,
Thế gian cố thuyết lịch thiên niên.
Bi văn Lê tướng hàng hàng tự,
Cố ấp Trần nhân thốc thốc liên.
Chí ngọ thụ trung yên hoả sí,
Vãng lai đáo thị bắc nam thuyền.
Đi đánh quân Man khi Phạm suý về qua mảnh đất này,
Lấy người thiếp do duyên lành tất cũng tự trời.
Nay dưới núi còn một ngôi miếu rêu xanh,
Người đời nơi đó đã trải qua hàng ngàn năm.
Văn bia nói vị tướng họ Lê có chữ từng hàng,
Làng cũ của người họ Trần nhà nhà liên tiếp.
Trưa rồi chỗ nào cũng thấy khói bếp lên trong đám cây xanh,
Thuyền qua lại đến chợ của người phương nam đất bắc.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 01/01/2020 22:03
Đánh man, Phạm suý tới đây
Được người thiếp giỏi duyên may trời giành
Chân non miếu cổ rêu xanh
Ngàn năm thờ tự nêu danh chốn này
Tướng Lê bia đá chữ đầy
Họ Trần làng đó cỏ cây liền nhà
Trưa rồi khói bếp lan ra
Bắc Nam thuyền khách lại qua dập dìu