Đông dạ bất mị

Sài môn khách thiểu kỷ tằng khai,
Bán tháp trà yên dạ lậu thôi.
Sầu bệnh bất miên vô thượng lạc,
Niên cô như mộng hựu tàn mai.
Nô tài sạn đậu ỷ nhân hạ,
Lệ nhãn hà sơn truỵ địa lai.
Hồi thủ cố viên du điếu tịch,
Thạch điền trữ ốc cửu thương đài.


12-1937


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Sĩ Giác

Cửa sài khách vắng tạm thung dung,
Đêm lạnh hương trà tỉnh giấc nồng.
Tim héo bệnh âu cầu thuốc thánh,
Năm tàn năm đã cuối trời đông.
Đường đời cơm áo buồn nôn ruột,
Tiếng khóc non sông thuở lọt lòng.
Ngảnh lại quê hương mà ngán nhỉ,
Giàn hoa vườn đậu nếp rêu phong.

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Khách vắng cửa sài ít mở ra,
Hương trà đêm lạnh giấc mơ qua.
Bệnh sầu không ngủ sao vui được,
Như mộng năm tàn mai rụng hoa.
Cơm áo làm người luôn phụ thuộc,
Non sông than khóc thuở vừa ra.
Ngoảnh đầu quê cũ sao yên vắng,
Vườn đậu giàn hoa rêu phủ đầy.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời