Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 13/07/2009 01:11
Dời bỏ đời sống trong những tháng năm đen tối của thể kỷ
Giống bầy chim di cư, giờ bầy trẻ trở về
Tôi nghe chúng gọi nhau trong bầu trời đêm nay
Và những bàn tay nhỏ đập xào xạc trên vòm lá
Chúng đã rời bỏ thế gian quá lâu, chúng đã ra đi trong những đêm
Khi chúng ta đang mai táng mình trong chăn chiếu đầy mộng mị những hình ảnh địa ngục
Những vầng mây đậu trên mái nhà đợi chúng
Và như những thiên thần đau khổ, chúng bay qua cửa sổ
Nhưng suốt những năm tháng ấy chúng ta không hề biết
Chúng ta vẫn ngỡ chúng đang ở bên cạnh, cần sự che chở của chúng ta
Nhưng không, đấy không phải chúng, đấy chỉ là những cái bóng của chúng
In trên bức tường thế gian và mỗi lúc một mờ
Những cái bóng câm lặng ngồi ăn bữa tối
Trong ngôi nhà không ai còn nhớ để kể một câu chuyện cổ tích
Những cái bóng kiên nhẫn nghe lời quở trách
Và viết những dòng chữ vô cảm như những ao đầm tù đọng
Như bầy chim di cư trong mùa đông dài cả một thế kỷ
Đêm nay chúng trở về, những bàn tay nhỏ đập bền bỉ trên vòm lá
Thị xã ngập trong bóng tối và những ô cửa đóng chặt
Và những đứa trẻ bay lượn mãi vẫn không tìm thấy nơi hạ cánh
Nhưng có ai đó lúc gần sáng mở ô cửa nhìn theo và nguyện cầu trong lặng lẽ
Thấy phía sau những những tội lỗi trên thế gian thấp thoáng những lâu đài
Nơi cất giấu những hạt cây chứa đầy phép lạ
Đợi những đứa trẻ di cư mang câu thần chú trở về.