Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Phong Việt » Đi qua thương nhớ (2012)
Đăng bởi Biển nhớ vào 09/05/2008 01:53
Không phải ước mơ thì đừng rơi nước mắt
không phải 1 ngày dài thì cũng đừng bắt mình khó nhọc
không phải niềm vui thì đừng tỏ ra hạnh phúc
không phải nỗi buồn thì cũng đừng dang tay chào vực thẳm.
Có thể người 1 nơi nào đó vẫn giữ giùm ta phần kí ức
như hoa cúc nở suốt ngàn đêm trắng
dù mùi hương tan mất
nhưng nụ hoa vẫn sống…
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy nắng
hân hoan sưởi ấm mình theo làn gió về từ mùa Đông rét mướt
thế giới là 1 viên ngọc châu.
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy tuyết
cứ muốn con đường dài ra mà không mong ai đưa tiễn
để biết thương mình và bàn tay…
(Nhưng rồi)
Có 1 quãng đời thức dậy trong ta sáng nay
có 1 quãng đời trưa nay bỗng biến mất
có 1 quãng đời chiều nay khiến ta buồn muốn khóc
có 1 quãng đời đêm nay như 1 người bạn
gọi ta về sẻ chia!
Như chưa bắt đầu quên
nhìn 1 chiếc lá cũng nghĩ về bóng mát ngày xưa
nhìn 1 hạt mưa cũng nhớ về nụ hôn ấm cúng
nhìn những tình nhân và thấy mình đơn độc
nhìn lại mình và-thấy-mình-đang-sống…
Nhưng đã bắt đầu quên
kí ức cùng lắm chỉ là 1 ngọn nến nếu ta muốn thổi tắt
mưa mặc mưa, bóng mát kệ bóng mát
tình nhân mặc tình nhân, còn mình (ít ra 1 lần) đã muốn chết
đã quá tử tế rồi còn gì…
Nắng của ngày mai vẫn nắng lên đi
Còn tuyết rơi, biết đâu đấy…
Như chưa bắt đầu yêu ta sẽ yêu lại
Như chưa bắt đầu ta cần bắt đầu lại…
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi meovinh ngày 19/05/2009 09:33
có thể bắt đàu lại dc ko khi mà yêu thương đã trao đi vẹn tròn???
Gửi bởi vietphong2001 ngày 19/05/2009 10:54
A nghi la co the, vi moi tinh yeu deu co mot vi tri khac nhau, va chi co time moi co the cho minh them co hoi ma thoi...
Gửi bởi Viet Nguyen Walin ngày 07/06/2009 10:40
khi được hỏi loài hoa yêu thích của tôi là gì, câu trả lời thường là: hoa rau muồng. Nhưng thật chỉ có 2 loài hoa có gắn chút kỷ niệm với tôi, loại kỷ niệm như NPV thể hiện:
(Nhưng rồi)
Có 1 quãng đời thức dậy trong ta sáng nay
có 1 quãng đời trưa nay bỗng biến mất
có 1 quãng đời chiều nay khiến ta buồn muốn khóc
có 1 quãng đời đêm nay như 1 người bạn
gọi ta về sẻ chia!
và ngẫu nhiên thay chúng là loài hoa thường được sử dụng trong thơ của NPV nói riêng và thi ca nói chung: hoa hồng vàng và hoa cúc. có phải ngẫu nhiên mà hoa hồng phải là hồng vàng, còn cúc thì phải là cúc vàng (hoặc nhiều khi là trắng nếu bài thơ thể hiện chủ đề mẹ và tang) được chọn trong thơ? Phải chăng màu vàng được tượng trưng như màu của sự thay đổi và lãng quên như ánh mặt trời sáng chói chang chiều khuất bóng?
Gửi bởi vietphong2001 ngày 07/07/2009 05:06
A thi khong nghi cao xa nhu the,a chon hoa hong vang va cuc vang boi do la loai hoa a thich, cai gi a thich a nghi se de viet ra hon Co khi chi don gian la vay, hii
Gửi bởi phamnguyenquynhanh ngày 10/03/2010 00:23
Có 1 điều, vàng là màu của sự bội bạc... mẹ tôi thường nói như vậy... có phải lý do đó k?