Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Phong Việt » Sống một cuộc đời bình thường (2015)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 09/12/2015 15:55
Bây giờ là tháng 12
chúng ta đang ở đâu trên những dặm đường dài?
Một năm của buồn vui cuối cùng cũng đến lúc phải buông tay
như những cơn gió mùa đông về đúng hẹn
đã từng nghĩ mình có thể chết đi nhưng cuộc đời bận rộn
biết bao lần tin rằng sẽ chạy trốn
mà vẫn cứ thức dậy với bình minh…
Ngày tháng nào mình còn vững tin nắm giữ được hành trình
nhưng càng đi càng thấy lòng ngơ ngác
ảo tưởng bản thân mình từng là thứ gì đó vĩ đại hơn hạt cát
mà ngoài kia đơn giản
chỉ một cơn gió thổi qua…
Một năm đã lấy đi của mình quá nhiều xót xa
có những ngày vui sao trong lòng vẫn gợn sóng
nghĩ là vì bản thân không cần ai kỳ vọng
nên dù đôi lần bật khóc
nước mắt cũng chưa hề chảy ra…
Đây là năm tháng mình đứng giữa lạnh lùng và thiết tha
những sớm mai cuộn tròn trong hơi thở
mình rồi sẽ ra sao nếu trái tim thôi không còn nhớ
như một giọt mưa thêm vào tháng ngày đổ vỡ
có đáng gì nữa đâu?
Một năm của bao nhiêu cơn mưa bao nhiêu ngày nắng ở trên đầu
mình trôi đi trên từng bước chân mờ dấu vết
lần nào cũng giật mình vì sợ một ai đó đến
lúc đáy lòng chỉ toàn là hoang vắng
đến linh cảm cũng bất an…
Bây giờ là tháng 12
chúng ta đang ở đâu trên những dặm đường buồn?