Thơ » Việt Nam » Trần » Nguyễn Phi Khanh
一篷煙雨泛晴春,
紫閣鶯花夢裡人。
湖海四年多病疾,
扁舟愁殺未歸人。
Nhất bồng yên vũ phiếm tình xuân,
Tử các oanh hoa mộng lý nhân.
Hồ hải tứ niên đa bệnh tật,
Biển chu sầu sát vị quy nhân.
Một mái thuyền khói mưa, lênh đênh dưới nắng xuân,
Trong giấc mộng, tấm thân vẫn ở gác tía oanh hoa.
Hồ hải bốn năm nay, nhiều bệnh tật,
Trong chiếc thuyền con, buồn chết được cho kẻ chưa về.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 21/04/2006 16:32
Cỏ bồng phấp phới khói mưa tan
Oanh hót trong hoa tỉnh mộng xuân
Hồ hải bốn năm bao bệnh hoạn
Chiếc thuyền xuôi ngược khách tần ngần
Gửi bởi Vanachi ngày 05/07/2008 00:23
Mái thuyền mưa khói thả xuân quang,
Gác tía, oanh hoa, mộng vấn vương.
Hồ hải bốn năm nhiều tật bệnh,
Thuyền con sầu giết kẻ tha hương.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/12/2018 16:51
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/06/2020 19:41
Một mái thuyền mưa dưới nắng xuân,
Oanh hoa gác tía mộng vào thân.
Bao năm hồ hải nhiều đau bệnh,
Buồn chết trong thuyền xa cố nhân.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 13/03/2020 08:51
Mái bồng mưa khói bóng xuân pha
Gác tía mơ màng giấc mộng hoa
Hồ hải bốn năm thân bệnh tật
Thuyền con sầu chết kẻ xa nhà
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/06/2020 20:32
Thuyền mưa một mái nắng xuân,
Oanh hoa gác tía mộng thân ở vào.
Bao năm hồ hải lao đao,
Trong thuyền buồn chết người nào xa quê.