Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Phúc Ưng Bình » Lộc Minh đình thi thảo
Đăng bởi hảo liễu vào 07/01/2015 11:21
泮水騰名自妙齡,
燃藜漢閣已週星。
暮年消渴追司馬,
少壯襟懷慕賈生。
客退都門春未老,
人遊綠野雨初晴。
息機便是知幾早,
花嶺巍巍亦泰衡。
Phán thuỷ đằng danh tự diệu linh,
Nhiên lê Hán các dĩ chu tinh.
Mộ niên tiêu khát truy Tư Mã,
Thiếu tráng khâm hoài mộ Giả sinh.
Khách thoái đô môn xuân vị lão,
Nhân du lục dã vũ sơ tình.
Tức cơ tiện thị tri cơ tảo,
Hoa lĩnh nguy nguy diệc Thái Hành.
Từ bé đã vang tiếng văn hay
Có mặt trên lầu Hán đã tròn một giáp
Tuổi về chiều học theo Tư Mã
Lúc còn trẻ thì hâm mộ Giả Nghị
Khách rời khỏi chốn quan trường tuổi xuân còn trẻ
Người về sống cảnh vườn trời cũng mới tạnh mưa
Việc đời không tha thiết thì biết chuyện cơ trời
Cả đồi đầy hoa cũng xem như núi Thái, núi Hành
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 07/01/2015 11:21
Từ bé thi đàn tiếng đã vang
Sáu mươi tuổi vẫn chuyện văn chương
Già mơ Tư Mã càng lưu luyến
Trẻ học Giả ông cứ vấn vương
Xuân lại khách về nơi ẩn dật
Trời im người dạo chốn vườn nương
Cơ trời sớm biết đời không thiết
Hành Thái đồi hoa cũng một hàng
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/09/2019 16:22
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/10/2019 15:24
Từ bé văn tài đã tiếng vang,
Đã tròn một giáp trên thi đàn.
Già theo Tư Mã còn mơ ước,
Trẻ học Giả sinh thanh khiết quan.
Khách biệt quan trường còn rất trẻ,
Vườn xanh chơi cảnh tạnh trời quang.
Cơ trời biết chuyện đời không thiết,
Hành Thái đầy hoa cũng một hàng.