Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Phúc Ưng Bình » Lộc Minh đình thi thảo
Đăng bởi hảo liễu vào 20/01/2015 16:20
一篇佳草長生藥,
一朵名花未老情。
祗怕文君姿色減,
莫愁司馬鬢毛更。
蓮香可醉風前蝶,
柳瘦猶藏月下鶯。
果否遼西卿得夢,
有驚人句斷腸聲。
Nhất thiên giai thảo trường sinh dược,
Nhất đoá danh hoa vị lão tình.
Chi phạ Văn Quân tư sắc giảm,
Mạc sầu Tư Mã mấn mao canh.
Liên hương khả tuý phong tiền điệp,
Liễu sấu do tàng nguyệt hạ oanh.
Quả phủ Liêu Tây khanh đắc mộng,
Hữu kinh nhân cú đoạn trường thanh.
Một bài thơ hay là một liều thuốc trường sinh
Có một trang sắc nước hương trời, tình vẫn dạt dào
Chỉ sợ sắc đẹp của Văn Quân giảm bớt
Lo chi tóc mai của Tư Mã phai màu
Hương sen thơm có thể làm say cánh bướm
Liễu cỗi còn giấu chim oanh dưới bóng trăng
Nếu bác ở Liêu Tây mơ giấc mộng
Nghe chăng có những câu thơ nhớ nhung động lòng người
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 19/01/2015 16:20
Văn hay một áng thuốc trường sinh
Một bậc cô nương chan chứa tình
Chỉ sợ Văn Quân hương sắc giảm
Chẳng sầu Tư Mã tóc thôi xanh
Sen thơm lay gió say chàng bướm
Liễu cỗi chờ trăng giỡn bóng oanh
Nếu ở Liêu Tây anh mộng ngủ
Nghe lời thương nhớ động lòng kinh