Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Lãm Thắng » Hất một tiếng cười
Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 11/08/2017 08:28
ba con kiến riện bò ngang cửa sổ mục
cái nắng sau bão cũng lạ lẫm như ngày của riêng em trong tháng
buổi chiều như cọng rơm khô queo phất phơ những râu gió
14h42 anh nhắn tin cho em qua điện thoại
những con chữ là những tia máu bắn xa hơn khoảng cách
ta gần hơn và ta chồng lên nhau bằng câu chữ
mùa thu thương phế trên các nẻo đường
chiếc lá khô bò chầm chậm trên vỉa hè
anh gõ từng con phím nát nhàu thân phận
ba con kiến chạy vòng quanh không lối thoát
anh nhìn ra cửa sổ của đám mây buồn xứ sở
anh lắng nghe từng bước chân dưới lòng đất
anh hỏi những lối về của nắng chết của gió câm của loài người vật vã
mùa thu lịm dần trong tiếng chim nơi miệng rắn
những giọt mồ hôi gõ vào hơi thở gấp gáp
trên bàn phím hiện rõ những thẻ bài
anh gõ vào trái tim mình
những giọt máu sự thật!