Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Lãm Thắng » Thương hoài thương huỷ
Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 24/09/2018 16:20
Lâu rồi mới gặp nhau nề!
Em thì mập kít, anh thì... nhúm nhum
Tóc em vẫn cột một đùm
Lúc la lúc lắc như chùm bông lau
Kể hồi trước, nhắc chuyện sau
Em nhai bỏm bẻm miếng trầu trong môi
Em cười, (vui rứa thì thôi)
Vẫn hài hước, giống như hồi choai choai
Em khoe: - Bốn gái, hai trai
- Chu choa! Đẻ dữ, đẻ hoài rứa em?
- Giỡn anh? Không đẻ thì thèm
Đẻ cho hết trứng... (Hi hi), có phiền anh mô/đâu?
Anh đừng có nói “tồ lô”/tào lao
Cười thêm một mớ, em “chồ”/chào đi luôn.