Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi ltvannhi vào 07/11/2012 08:40, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 25/04/2020 15:43
橫路廢久不成路,
珷玞巍巍儼如故。
鄰邑婦女常往來,
淺處及腓深及股。
珷玞坐見睆然笑:
尒有何物如此素?
傖惶厭蔽前至辭:
偶尒乖疎幸物怒!
翁言我何怒尒為?
怒尒何亢我陽具!
尒歸宜告尒鄉鄰,
早來我錫尒胤祚。
古今此鄉生出人,
口話一言僉類珷。
Hoành lộ phế cửu bất thành lộ,
Vũ phu nguy nguy nghiễm như cố.
Lân ấp phụ nữ thường vãng lai,
Thiển xứ cập phì, thâm cập cổ.
Vũ phu toạ kiến hoản nhiên tiếu:
“Nhĩ hữu hà vật như thử tố?”
Thảng hoàng yểm tế tiền chí từ:
“Ngẫu nhĩ quai sơ, hạnh vật nộ!”
Ông ngôn: “Ngã hà nộ nhĩ vi?
Nộ nhĩ hà cang ngã dương cụ!
Nhĩ quy nghi cáo nhĩ hương lân,
Tảo lai ngã tích nhĩ dận tộ.”
Cổ kim thử hương sinh xuất nhân,
Khẩu thoại nhất ngôn thiêm loại vũ.
Đường ngang bỏ lâu, không còn ra đường,
Đống cuội vẫn cao vòi vọi như cũ.
Đàn bà làng bên thường qua lại,
Chỗ nông đến bắp chân, chỗ sâu đến vế.
Ông Cuội ngồi trông nhoẻn miệng cười:
“Mày có cái gì mà trắng như thế?”
Đàn bà hoảng sợ vội che đậy, đến trước mặt hết lời van xin,
“Vô tình, trót sơ suất, xin ông chớ giận”.
Ông nói: “Tao giận mày mà làm gì,
Chỉ giận mày làm tao cứng cả dương vật.
Mày nên về bảo làng bên mày,
Sớm đến ông cho con làm giống.”
Cho nên ngày nay nàng ấy sinh ra loại người,
Nói điều nào đều y như Cuội.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 07/02/2019 08:51
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 04/02/2020 22:35
Đầu đường ngang có một chỗ lội,
Có miếu ông cuội cao vòi vọi.
Đàn bà đến đó vén quần lên,
Chỗ thời đến háng, chỗ đến gối.
Ông cuội ngồi trông mỉm miệng cười:
“Cái gì trông trắng như con cúi?”
Vội vàng khép nép đứng, liền thưa:
“Trót dại hở hang xin xá tội!”
Ông rằng: “Mày cũng chẳng tội gì,
Chỉ tội làm ông cứng con buội!
Muốn tốt mày về bảo làng mày,
Ra đây ông cho giống ông Cuội”
Cho nên làng ấy sinh ra người,
Sinh ra rặt những thằng nói dối.
Đầu làng Ngang có một chỗ lội,
Có đền ông Cuội cao vòi vọi.
Đàn bà qua đấy vén quần lên,
Chỗ thì đến háng, chỗ đến gối.
Ông Cuội ngồi trên mỉm mép cười:
- Cái gì trăng trắng như câu cúi?
Đàn bà khép nép đứng liền thưa:
- Con trót hớ hênh ông xá tội.
- Thôi, thôi con có tội chi mà,
Lại đây ông cho giống ông Cuội.
Từ đấy làng Ngang đẻ ra người,
Đẻ ra rặt những thằng nói dối.