Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
雨燠寒暘不可期,
盈虛消息孰先知。
骨冰耳笛我疑我,
巷笠田簑誰問誰。
徬砌小梅開口笑,
定巢新燕隔簾窺。
昔人亦有如余者,
劇醉狂歌也未癡。
Vũ úc hàn dương bất khả kỳ,
Doanh hư tiêu tức thục tiên tri.
Cốt băng nhĩ địch ngã nghi ngã,
Hạng lạp điền thoa thuỳ vấn thuỳ.
Bạng thế tiểu mai khai khẩu tiếu,
Định sào tân yến cách liêm khuy.
Tích nhân diệc hữu như dư giả,
Kịch tuý cuồng ca dã vị si.
Mưa ấm rét tạnh không thể hẹn trước được
Cơ trời đầy vơi hao lớn ai là người biết
Gặp tiết tiểu hàn xương lạnh như băng, tai ù như sáo chính ta cũng ngờ ngợ cái then ta
Ngoài ngõ thì nón lá, cánh đồng thì áo tơi lặng lẽ chẳng ai hỏi ai
Cây mai bên thềm nhà hoa chum chím cười
Chim én mới đến tìm nơi làm tổ cách rèm nhìn vào
Đời trước cũng có người giống như ta
Cứ say tràn hát ngao cũng chưa là ngây dại
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 04/04/2007 14:51
Gió, mưa, ấm, lạnh biết đâu trời?
Cùng lẽ sinh, tiêu, đầy lại vơi.
Xương buốt, tai ù, mình tưởng mượn,
Nón che, tơi phủ, khách thưa lời.
Mai cười trước mái đương vừa độ,
Én ngó qua rèm định kiếm nơi.
Người trước với ta so chẳng khác,
Ngâm tràn chén khướt, kém chi ai.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2014 05:57
Gió mưa ấm lạnh cơ trời
Khi lên khi xuống đầy vơi mặc tình
Tai ù xương buốt ngờ mình
Gặp nhau run rẩy làm thinh chẳng chào
Trước thêm mai nở ngạt ngào
Én về làm tổ lao xao rèm ngoài
So ta người trước khác ai
Cơn say say khướt dại ngây há màng
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 14/01/2017 10:45
Ấm lạnh gió mưa chẳng hẹn kỳ
Vơi đầy còn mất khó tiên tri
Tai ù xương buốt mình ngờ mượn
Nón phủ tai che khách ít lời
Xây tổ rèm thưa con én ngó
Bên thềm miệng hé đoá hoa cười
Người xưa sánh với ta nào khác
Say khước ngâm tràn thoả cuộc chơi
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 05/09/2018 18:27
Ấm lạnh gió mưa luật của trời,
Suy, thịnh, còn, mất, đầy lại vơi.
Mình nghi mình tai ù xương buốt,
Khách hỏi khách phủ nón che tơi.
Bên thềm mai nhỏ hoa hé nụ,
Én ngó qua rèm tổ kiếm nơi.
Ta với người xưa đâu có khác
Ngâm tràn say khước thoả chơi bời.
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 24/04/2020 21:41
Ấm-lạnh, tạnh-mưa chẳng hẹn kỳ,
Vơi-đầy, lên-xuống khó mà truy.
Tai ù, xương buốt, đâu mình nhỉ?
Nón xụp, áo tơi, mở miệng gì!
Mỏng nhánh nương thềm mai hé nụ,
Cạnh rèm dựng tổ én dòm chi?
Người xưa cũng có người như tớ
Say quá ngâm tràn chẳng hẳn si.