Nghĩ rằng ông dại với ông điên,
Điên dại sao ông biết lấy tiền?
Cậy cái bảng vàng treo nhị giáp,
Khoét thằng mặt trắng lấy tam nguyên.
Dấu nhà vừa thoát sừng trâu đỏ,
Phép nước xin chừa móng lợn đen.
Chỉ cốt túi mình cho nặng chặt,
Trăm năm mặc kệ tiếng chê khen.


Sách Thơ văn Nguyễn Khuyến (NXB Văn học, 1971) chú bài thơ này gửi cho ông Trần Tán Bình khi làm đốc học Hà Nam. Thực ra Trần Tán Bình là học trò Nguyễn Khuyến và chỉ đỗ có phó bảng. Đây có lẽ chỉ Trần Viết Bình, quê xã Đặng Xá, huyện Ứng Hoà, đỗ nhị giáp tiến sĩ, có làm đốc học Hà Nam.


[Thông tin 3 nguồn tham khảo đã được ẩn]