Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Nguyễn Huy Lượng » Cung oán thi
Đăng bởi tôn tiền tử vào 01/03/2025 21:10
Gượng dậy trông ra hỏi chị giăng,
Dùng dằng một bước lại dùng dằng.
Lòng vàng những bận vương sầu ấy,
Gót ngọc cho nên ngại bước chăng.
Duyên nọ xe cho dù chặm chỉ,
Xuân kia ngoảnh lại đã khơi chừng.
Khéo thay chị nguyệt già nên lẫn,
Chẳng gửi cho đây mượn xích thằng.