Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Hưng Hải
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/04/2019 17:35
Tôi linh cảm thấy những chuyện chẳng lành khi bão làm gãy cây nghìn năm
trên Nghĩa Lĩnh rêu phong rơi xuống đất
những cây chò, cây lim bật gốc
gãy ngang trời như dao chém ngang thân
Không bình thường nữa rồi, bão làm rơi ngói âm
không phải là ngói âm, đấy là những vảy rồng mắt cá
chồng lợp thời gian ý thức giữ gìn gãy đè lên tất cả
Nghĩa Lĩnh thâm nghiêm động Điện Thờ Trời?
Tôi linh cảm rõ ràng có chuyện không bình thường đã xảy ra, sắp xảy ra trong cơn bão lòng người
ngổn ngang như cây đổ, lá rơi
ngổn ngang như thế sự trên bàn cờ bị xô đổ
mộ Tổ động rồi sắp có chuyện gì đây?
Chốc gốc Đền Hùng đâu chỉ là chốc gốc những cái cây
bão đã vặn gãy tan sự bình yên, đảo lộn các vỉa tầng, thứ tự
bão của trời xanh trong cơn giận dữ
bão của đất xanh sau những bới đào
Không bình thường nữa rồi những chân hương bị bão cuốn lên cao
rồi quật xuống nơi nghìn đời nghiêm cẩn
đất phát tích bình yên, hội tụ giống nòi đã động
đã động Đền chùa, giếng Ngọc, Tam Quan..
Tôi linh cảm rõ ràng cột đá thề bị bão lung lay, voi tan tác cả đàn
khanh tướng chỉ còn biết chắp tay lạy trời, khấn Phật
trên Nghĩa Lĩnh rêu phong rơi xuống đất, cấu kết kiến trúc bị rạn nứt
sắp xảy ra chuyện gì ta có biết gì không?