滿

















 

Mãn giang hồng - Bắc thành tống xuân

Công tử vương tôn,
Trùng phỏng hoàng châu xuân sắc.
Hồi thủ xứ lâu đài thành thị,
Dĩ phi trù tích,
Vãng sự y y hồn nhược mộng,
Tân sầu lũ lũ trường như kinh.
Tối thị vô đoan phiêu bạc,
Khả liên thân kinh niên khách.

Trần ai lý thuỳ tương thức.
Triêu tương quá liễu hoàn mưu tịch,
Bả bả nhất xuân lạc sự,
Đẳng nhàn vong khước.
Bất tích yên hoa linh lạc tận,
Chỉ sầu phao hư trịch trướng.
Bình sinh hoài bão vị tằng khai,
Đầu không bạch.

 

Dịch nghĩa

Vương tôn công tử,
Lại về thăm cảnh sắc ngày xuân chốn đế đô.
Ngoảnh lại nhìn lâu đài thành thị,
Đều chẳng còn như xưa.
Chuyện cũ vấn vương như trong mộng,
Sầu mới nối nhau dài như tơ.
Lưu lạc mãi không thôi,
Thương thay tấm thân quanh năm đất khách quê người.

Trong chốn trần ai, ai hay biết,
Sáng vừa qua đã để lại lo chiều.
Một chút vui xuân,
Dễ dàng quên hết.
Vẻ đẹp tan tác rụng rời chẳng tiếc,
Chỉ buồn phao phí uổng công.
Xót xa một nỗi hoài bão bình sinh chưa từng được thực hiện,
Mà đầu đã luống bạc.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]