Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Nam trung tạp ngâm » Làm quan ở Quảng Bình (1809-1812)
天台山在帝城東,
隔一條江似不通。
古寺秋埋黃葉裏,
先朝僧老白雲中。
可憐白髮供驅驛,
不與青山相始終。
記得年前曾一到,
景興猶掛舊時鐘。
Thiên Thai sơn tại đế thành đông
Cách nhất điều giang tự bất thông
Cổ tự thu mai hoàng diệp lý
Tiên triều tăng lão bạch vân trung
Khả liên bạch phát cung khu dịch
Bất dữ thanh sơn tương thủy chung
Ký đắc niên tiền tằng nhất đáo
Cảnh Hưng do quải cựu thời chung.
Núi Thiên Thai nằm phía cuối thành đông
Cách một nhánh sông nhỏ, tưởng chừng chẳng có lối sang
Ngôi chùa cổ (ở đó) bị mùa thu vùi trong đám lá vàng
Triều vua trước vị sư già đi giữa áng mây trắng
Thương thay (cho mình) tóc đã bạc mà còn phải làm lụng vất vả
Chẳng thể cùng với non xanh giữ vẹn nghĩa thủy chung
Nhớ năm trước (ta) đã từng đến đấy
Còn trông thấy chiếc chuông cổ đúc từ thời Cảnh Hưng
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 19/03/2007 09:35
Có 1 người thích
Thành Đông chót vót núi Thiên Thai
Cách một dòng sông lối rẽ hai
Chùa cổ lá vàng nghiêng mái phủ
Triều xưa sư lão trắng mây bay
Gian nan đầu bạc hoài thương tiếc
Chung thủy non xanh chẳng đoái hoài
Năm trước đến đây còn nhớ lại
Cảnh Hưng chuông cổ vẫn treo đài.
Gửi bởi thienpht ngày 19/03/2013 09:28
Bài thơ nêu bật tư tưởng trung quân của Nguyễn Du đối với triều đình vua Lê, thật sâu nặng. Hồ nghi, không hợp tác với Tây Sơn, có ý định trốn theo Nguyễn Ánh, thế mà khi đã ra làm quan dưới triều Gia Long, ông vẫn nhớ đến những gì mà triều Lê đã để lại, cho dù trước đó ngai vàng của vua Lê đã bị che khuất bởi phủ Trịnh.
Bài thơ này còn nhắc đến tâm trạng của ông khi chứng kiến sức mạnh của nghĩa quân Tây Sơn tiến quân ra Bắc lần thứ nhất (1786), đánh chiếm Sơn Nam, phù Lê, diệt Trịnh trong bài Vị Hoàng doanh (khoảng hai mươi năm về trước).
Gửi bởi PH@ ngày 15/04/2014 22:04
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 13/12/2017 10:33
Thiên Thai núi ở đế thành đông
Dường chẳng lối sang cách nhánh sông
Chùa cổ lá thu vàng phủ khuất
Sư già triều trước trắng mây lồng
Thương sao đầu bạc còn lam lũ
Chẳng với non xanh vẹn thuỷ chung
Năm trước nhớ là ta đã tới
Cảnh Hưng còn hiệu trên chuông đồng.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/10/2014 09:05
Thiên Thai ở mé thành đông
Lối qua cách một dòng sông lỡ đàng
Chùa xưa phong lá thu vàng
Sư già triều cũ mơ màng trong mây
Bạc đầu vướng lụy thương thay
Non sông trót phụ lòng này biết sao
Năm qua từng đến thăm chơi
Thấy treo chuông cũ thuở hồi Cảnh Hưng.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/05/2018 10:27
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/10/2020 17:16
Thiên Thai nằm phía cuối thành đông,
Tưởng chẳng lối sang cách nhánh sông.
Chùa cổ thu vàng vùi lẩn lá.
Sư già xưa giữa trắng mây lồng.
Thương thay tóc bạc còn gian khó.
Chẳng thể cùng non vẹn thuỷ chung.
Năm trước đến đây ta đã nhớ.
Còn thấy chuông xưa thời Cảnh Hưng.
Gửi bởi 101 ngày 07/07/2023 06:22
Non Thiên Thai có già lam,
Sông nhỏ chắn, ngỡ khó sang
Tăng già dần theo mây trắng.
Chùa xưa thu phủ lá vàng.
Thương ta bạc đầu còn vất,
Chẳng thể cùng núi viên tràng.
Năm ngoái, ta thăm thiền viện,
Chuông đồng Cảnh Hưng vẫn vang.