Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Dưới chân núi Hồng (1796-1802)
多病多愁氣不舒,
十旬困臥桂江居。
癘神入室吞人魄,
饑鼠緣床喫我書。
未有文章生孽障,
不容塵垢雜清虛。
三蘭窗下吟聲絕,
點點精神遊太初。
Đa bệnh đa sầu khí bất thư,
Thập tuần khốn ngoạ Quế giang cư.
Lệ thần nhập thất thôn nhân phách,
Cơ thử duyên sàng khiết ngã thư.
Vị hữu văn chương sinh nghiệt chướng,
Bất dung trần cấu tạp thanh hư.
Tam lan song hạ ngâm thanh tuyệt,
Điểm điểm tinh thần du thái sơ.
Lắm bệnh hay buồn, tâm thần không được thư thái,
Mười tuần nay, nằm co bên bờ Quế Giang.
Thần ôn vào nhà muốn bắt vía người,
Chuột đói leo giường gặm sách của ta.
Chưa từng có chuyện văn chương sinh nghiệt chướng,
Không để cho bụi bặm lẫn vào nơi trong sạch.
Dưới cửa sổ trồng ba khóm lan, vắng bặt tiếng ngân nga,
Tinh thần dần dần về cõi hư không.
Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 11/07/2005 23:04
Bệnh sầu sầu bệnh cứ liên miên,
Sông Quế nằm co mấy tháng liền.
Lẻn bước bắt hồn thần chẳng nể,
Leo giường gặm sách chuột không kiêng.
Văn chương chưa thấy mang thân luỵ,
Cát bụi đừng cho lẫn tính thiêng.
Cửa sổ ngâm nga đà dứt tiếng,
Tinh thần nhẹ nhõm tưởng lên tiên.
Sầu lại bệnh lòng không thanh thản,
Miền Quế Giang mấy tháng nằm suông.
Bắt hồn, dịch rắc tai ương,
Chuột leo gặm sách quanh giường làm no.
Văn chương nào sanh ra nghiệt chướng,
Gìn thanh hư chẳng vướng trần hiêu.
Song ngâm ngày vắng thiu thiu,
Tinh thần điểm điểm tiêu diêu cõi ngoài.
Gửi bởi PH@ ngày 22/04/2016 23:33
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 16/12/2017 10:51
Lắm buồn nhiều bệnh dạ không an
Nằm ốm mười tuần ở Quế giang
Thần dịch vào nhà người mất vía
Leo giường chuột đói sách ăn tàn
Văn chương chưa thấy sinh oan nghiệt
Thanh khiết không dung bụi bẩn sang
Dưới cửa “tam lan” ngâm lặng tiếng
Tinh thần phiêu du tới thiên đàng.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/05/2018 19:46
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/09/2019 19:43
Lắm bệnh hay buồn, tâm bất an,
Mười tuần nằm liệt bờ Quế Giang.
Thần ôn bắt vía vào nhà nghỉ,
Chuột đói leo giường gặm sách khan,
Chưa có thơ từng sinh nghiệt chướng,
Không cho bụi bặm lẫn nơi sang.
Lan ngoài song vắng bặt ngân tiếng.
Về cõi tịch liêu cả thức thần.
Gửi bởi Phạm Thanh Cải ngày 24/05/2018 16:37
Lắm bệnh hay buồn cứ thẩn thơ,
Bên bờ sông Quế lại nằm trơ.
Thần ôn vào cửa, cười nhăn nhở,
Chuột đói leo giường, gặm xác xơ.
Sinh nghiệt, văn chương chưa có chuyện,
Trần ai, giá sách vẫn chưa mờ.
Khóm lan dưới cửa lên xanh ngắt,
Cảm thấy tinh thần lạc cõi mơ.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 08/08/2020 16:55
Hay buồn nắm bệnh bất an,
Mười tuần nằm liệt Quế Giang nhà người.
Thần ôn vào bắt vía rồi,
Leo giường chuột đói gặm rời sách thơ,
Thơ chưa nghiệt chướng bao giờ,
Không cho bụi bặm lẫn mờ nơi trong.
Tiếng ngân, lan vắng ngoài song,
Tinh thần về cõi hư không dần dần.
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 29/09/2020 07:31
Lắm bệnh hay buồn tâm bấn loạn
Quế Giang mấy tháng bẹp thân hình
Ma thần gọi cửa kêu hồn vía
Chuột đói leo giường gặm sách kinh
Nào thấy văn thơ sinh hoạ dữ
Đừng cho cát bụi bẩn lòng trinh
Lời ngâm vắng bặt bên song cửa
Thần thức ngược dần đến khởi sinh.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/12/2023 10:56
Bệnh sầu, sầu bệnh cứ liên miên,
Sông Quế nằm co mấy tháng liền.
Lẻn bước bắt hồn thần chẳng nể,
Leo giường gặm sách chuột không kiêng.
Văn chương chưa thấy mang thân luỵ,
Cát bụi đừng cho lẫn tính thiêng.
Cửa sổ ngâm nga đà dứt tiếng,
Tinh thần nhẹ nhõm tựa lên tiên.