Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Nam trung tạp ngâm » Làm quan ở kinh đô Huế (1805-1808)
Đăng bởi Vanachi vào 19/12/2005 23:31
東望江頭望故交,
浮雲無定水滔滔。
風吹古塚浮榮盡,
日落平沙戰骨高。
山月江風如有待,
岩棲谷飲不辭勞。
平生已絕雲霄夢,
怕見傍人問羽毛。
Đông vọng giang đầu vọng cố giao,
Phù vân vô định thuỷ thao thao.
Phong xuy cổ trủng phù vinh tận,
Nhật lạc bình sa chiến cốt cao.
Sơn nguyệt giang phong như hữu đãi,
Nham thê cốc ẩm bất từ lao.
Bình sinh dĩ tuyệt vân tiêu mộng,
Phạ kiến bàng nhân vấn vũ mao.
Đầu sông trông xuống đông là đất cũ
Đám mây lang thang, nước cuồn cuộn
Gió thổi nơi mồ xưa, bao nhiêu vinh hoa hư ảo tan hết
Bóng chiều trên bãi cát, xương chiến sĩ vun cao
Trăng núi gió sông như có lòng chờ đợi
Ở hang uống hố cũng không nề gian lao
Bình sinh đã dứt hẳn mộng lên mây xanh
Sợ thấy có người ở bên hỏi đến lông cánh
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Trông vời quê cũ nước mông mênh
Cuồn cuộn mây theo sóng bập bềnh
Cát phẳng ngày tà vun chiến cốt
Mồ xưa gió lạnh lấp phù vinh
Gió sông trăng núi như chờ khách
Uống nước nằm hang cũng thỏa tình
Lông cánh những e người hỏi đến
Tung mây đã dứt mộng bình sinh
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 29/09/2013 18:46
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 01/01/2017 19:47
Đầu sông nhìn phía cố hương
Mây trôi lờ lững nước cuồn cuộn trôi
Phù vinh gió cuốn sạch rồi
Xương chồng cát trắng chiều soi lạnh lùng
Gió sông trăng núi hẹn cùng
Non cao uống suối mà lòng cũng vui
Đành quên giấc mộng lên mây
Cánh lông đâu có sợ người mỉa mai
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/05/2018 11:21
Quê cũ đầu sông trông xuống đông,
Nước sông cuồn cuộn, mây theo dòng.
Mồ xưa gió thổi, vinh tan hết.
Chờ đợi lòng trăng núi gió sông
Chiến sĩ xương vùi chiều bãi cát.
Ở hang uống hố chẳng nề công.
Bình sinh đã dứt thanh vân mộng,
Sợ thấy người bên hỏi cánh lông.