Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Dưới chân núi Hồng (1796-1802)
漠漠塵埃滿太空,
閉門高枕臥其中。
一天明月交情在,
百里鴻山正氣同。
眼底浮雲看世事,
腰間長劍掛秋風。
無言獨對庭前竹,
霜雪消時合化龍。
Mạc mạc trần ai mãn thái không,
Bế môn cao chẩm ngoạ kỳ trung.
Nhất thiên minh nguyệt giao tình tại,
Bách lý Hồng Sơn chính khí đồng.
Nhãn để phù vân khan thế sự,
Yêu gian trường kiếm quải thu phong.
Vô ngôn độc đối đình tiền trúc,
Sương tuyết tiêu thời hợp hoá long.
Cát bụi đầy trời mịt mù,
Đóng cửa gối cao nằm khàn trong nhà.
Trăng sáng giữa trời, tình bạn còn đó,
Non Hồng trăm dặm, cùng chung một chính khí.
Mắt xem việc đời như một đám phù vân,
Thanh kiếm đeo lưng trước làn gió thu.
Một mình im lặng nhìn đám trúc trước sân,
Sương tuyết tan rồi, nó sẽ hoá rồng.
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 11/07/2005 22:50
Bầu trời mù mịt bụi bay đầy,
Đóng cửa nằm khàn nghỉ cũng hay.
Một mảnh giao tình vầng nguyệt tỏ,
Nghìn năm chính khi núi Hồng đây.
Việc đời trước mắt chòm mây đổi
Thanh kiếm bên kưng trận gió may,
Đứng lặng trước sân nhìn khóm trúc,
Tuyết sương tiêu hết hoá rồng bay.
Đầy trời lớp lớp dậy trần hiêu,
Đóng cửa nằm cao tạnh sớm chiều.
Chánh khí muôn thu ngàn hống vững,
Giao tình một mối bóng trăng treo.
Chuyện đời ghé mắt mây lơ lửng,
Gươm báu cài lưng gió hắt hiu.
Lặng lẽ bên hiên lòng đối trúc,
Hoá rồng chờ thuở tuyết sương tiêu.
Gửi bởi hongha83 ngày 29/04/2014 08:09
Man mác trong không cát bụi lồng,
Cửa cài, vắt vro gối nằm không!
Một trời trăng sáng, giao tình khắp...
Trăm dặm non Hồng, chính khí chung!
Mây trắng lênh đênh, đời đáy mắt,
Gió vàng lượt thượt kiếm bên hông!
Trước sân lẳng lặng nhìn cây trúc,
Sương tuyết tiêu đi... chắc hoá rồng!!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/01/2015 06:35
Mờ mịt không trung gió bụi trần,
Cửa gài, kê gối mãi nằm không.
Một vầng trăng sáng tình ta đó,
Trăm dậm Hồng sơn chính khí cùng.
Trước mắt phù vân, ôi thế sự,
Bên lưng trường kiếm nổi thu phong.
Đầu sân ngóng trúc lòng không nói,
Sương tuyết tiêu tan sẽ hoá rồng.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/05/2018 20:07
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/09/2019 18:26
Đầy gió trần ai giữa bụi hồng,
Gối cao đóng cửa nằm nhà trông,
Giữa trời trăng sáng, bạn còn đó,
Trăm dặm non Hồng chính khí chung.
Mây nổi việc đời đừng nghĩ tới,
Gió thu hiu hắt kiếm đeo lưng.
Một mình lặng ngắm sân lùm trúc,
Sương tuyết tan rồi sẽ hoá long.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 08/08/2020 09:14
Trần ai đầy gió bụi hồng,
Gối cao đóng cửa nằm trông ở nhà,
Giữa trời trăng sáng bạn xa
Non Hồng trăm dặm chúng ta khí hùng.
Việc đời mây nổi cùng chung,
Gió thu lay nhẹ kiếm đeo lưng dài.
Một mình ngắm trúc sân ngoài,
Tuyết sương tan sẽ hoá loài rồng thiêng!
Gửi bởi hongha83 ngày 29/08/2022 20:25
Không trung bụi bặm mịt mù bay.
Đóng cửa kê cao khểnh chốn này.
Một mảnh chung tình trăng toả sáng
Hồng Sơn vạn dặm ý cùng xây.
Mây đời lởn vởn in tròng mắt.
Kiếm khoác lưng vờn trận gió lay.
Chẳng nói năng chi nhìn khóm trúc.
Sương tan tuyết cũng hoá rồng bay.
Mù mịt trần ai khắp thái không,
Gối cao cửa đóng khểnh nằm trông,
Một giời trăng sáng giao tình vẫn,
Trăm dặm Hồng sơn chính khí cùng,
Đáy mắt phù vân coi thế sự,
Ngang mình trường kiếm ngạo thu phong,
Trước sân không nói riêng nhìn trúc,
Sương tuyết tan thời khắc hoá long.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/12/2023 08:39
Trên không mờ mịt hụi bay đầy,
Đóng cửa nằm cao mãi chốn này.
Mội mảnh giao tình vừng nguyệt tỏ,
Ngàn năm chính khí núi Hồng đây.
Việc đời trước mắt chòm mây nổi,
Thanh kiếm bên lưng trận gió may.
Đứng lặng trước sân nhìn khóm trúc,
Tuyết sương tiêu hết hoá rồng bay.