Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Mười năm gió bụi (1786-1795)
茫茫海水接天樞,
隱約孤祠出小洲。
古木寒連鳧渚暮,
晴煙青引海門秋。
號天相將丹心盡,
撫地瓊崖塊肉無。
笑爾明妃長出塞,
琵琶杯酒勸單于。
Mang mang hải thuỷ tiếp thiên xu,
Ẩn ước cô từ xuất tiểu chu (châu).
Cổ mộc hàn liên phù chử mộ,
Tình yên thanh dẫn hải môn thu.
Hào thiên tướng tướng đan tâm tận,
Phủ địa Quỳnh Nhai khối nhục vô.
Tiếu nhĩ Minh Phi trường xuất tái,
Tỳ bà bôi tửu khuyến Thiền Vu.
Nước biển mênh mông tận chân trời,
Giữa bãi cát nhỏ thấp thoáng ngôi đền lẻ loi.
Buổi chiều hôm, chòm cổ thụ lạnh lẽo tiếp liền với bến sông đậu đầy chim âu,
Giữa mùa thu, làn khói lúc trời tạnh bay ra phía cửa biển.
Các bậc tướng văn, tướng võ đã dốc hết lòng son, bây giờ đành kêu trời,
Bà Dương Thái hậu khi đến đất Quỳnh Nhai, vỗ đất khóc, vì không còn ai dòng dõi họ Triệu nữa.
Cười cho bà Minh Phi đem thân ra ngoài cửa ải,
Phải gảy đàn tì bà, chuốc rượu mua vui cho chúa Thiền Vu!
Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 11/07/2005 22:35
Mặt nước mênh mông bể lẫn trời,
Ngôi đền thấp thoáng bãi ngoài khơi.
Bến phù chiều tới cây man mác,
Cửa bể thu dồn khói tả tơi.
Khanh tướng uổng bao lòng tiết nghĩa,
Quỳnh Nhai vùi khối thịt mồ côi.
Nực cười cho ả Minh Phi nhé,
Rượu chuốc đàn ngân nịnh chúa Hồi.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 06/09/2014 11:02
Mênh mông biển tiếp liền trời
Đền ai thấp thoáng bãi khơi một mình
Chiều tà cây lạnh bến sông
Màu thu cửa biển mênh mông khói mờ
Công hầu tiết nghĩa uổng chưa
Quỳnh Nhai cốt nhục người xưa đâu rồi
Minh Phi chuyện cũ ngẫm cười
Rượu đàn ẻo lả chuốc mời Thiền Vu.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 04/01/2015 17:02
Mênh mông mặt bể nối sao trời,
Thấp thoáng bãi vàng đền lẻ loi.
Chiều lạnh cây cao chim tối đậu,
Mác man cửa bể toả sương trôi.
Thét trời khanh tướng lòng son quyết,
Vỗ đất Quỳnh Nhai vua hết rồi.
Cười ả Minh Phi ra cửa ải,
Tỳ bà chuốt rượu Thiền Vu vui.
Gửi bởi PH@ ngày 24/06/2017 11:11
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 28/12/2017 16:28
Mênh mông sông biển tiếp sao trời
Đền lẻ mịt mờ bãi nhỏ phơi
Cây lạnh chiều buông chim đậu bãi
Khói xanh thu dẫn cửa ra khơi
Kêu trời quan tướng lòng trung tận
Vỗ đất Quỳnh Nhai, đế hết rồi
Cười ả Chiêu Quân ra ải cống
Đàn dâng rượu chuốc chúa Hồ vui.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/05/2018 09:33
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 22/09/2019 16:47
Mênh mông biển nước tận chân trời,
Giữa bãi lẻ loi đền một ngôi.
Bến lạnh chim âu chiều vẫn đậu,
Giữa thu trời tạnh khói bay mờ.
Quỳnh Nhai, họ Triệu không dòng dõi,
Thần tử dốc lòng đành oán trời.
Cười kẻ Minh Phi ra cửa ải,
Gãy đàn chuốc rượu chúa Hồ mời.
Gửi bởi hongha83 ngày 29/08/2022 20:39
Mênh mông nước biển tận chân trời.
Thấp thoáng đền con chỗ bãi bồi.
Cổ thụ chiều tà vương khí lạnh.
Hơi thu cửa biển khói mù khơi.
Kêu trời tướng lĩnh rằng trung hiếu.
Vỗ đất Quynh Nhai hết giống nòi.
Ngán ả Minh Phi ra cửa ải.
Thiền Vu chén rượu, nhạc ca mời.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 09/12/2023 14:11
Mênh mông nước biếc tiếp từng trời,
Thấp thoáng đền côi ló mũi soi.
Cây cổ bãi chiều phơi lạnh lềo,
Lam thu cửa biển nổi chơi với.
Kêu trời khanh tướng bày son sắt,
Vỗ đất Quỳnh Nhai dứt giống nòi.
Cười nỗi Minh Phi ra cửa ải,
Tỳ bà chén rượu cố khuyên mời.