Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Dưới chân núi Hồng (1796-1802)
明月照古井,
井水無波濤。
不被人牽扯,
此心終不搖。
縱被人牽扯,
一搖還復止。
湛湛一片心,
明月古井水。
Minh nguyệt chiếu cổ tỉnh,
Tỉnh thuỷ vô ba đào.
Bất bị nhân khiên xả,
Thử tâm chung bất dao.
Túng bị nhân khiên xả,
Nhất dao hoàn phục chỉ.
Trạm trạm nhất phiến tâm,
Minh nguyệt cổ tỉnh thuỷ.
Trăng sáng chiếu giếng xưa,
Nước giếng không nổi sóng.
Không bị người khuấy lên,
Lòng này không xao động.
Dù bị khuấy lên,
Dao động một lúc lại lặng ngay.
Tấm lòng trong vằng vặc,
Như ánh trăng sáng chiếu giếng nước năm xưa.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 11/07/2005 23:19
Trăng sáng rọi giếng xưa,
Nước giếng không gợn sóng.
Không có người khuấy lên,
Lòng này không xao động.
Dù có người khuấy lên
Động qua, lặng rất chóng.
Trong vắt một tấm lòng,
Giếng xưa trăng rọi bóng.
Trăng sáng chiếu giếng xưa
Nước giếng không nổi sóng
Không bị người khuấy đảo
Tâm này tất không động.
Dù bị người khuấy đảo
Qua động lại lặng ngưng
Trong sáng một tấm lòng
Nước giếng xưa, trăng sáng.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 06/06/2008 12:40
Trăng sáng chiếu giếng xưa,
Nước giếng không gợn sóng.
Không bị người lôi kéo,
Lòng giếng vẫn lặng yên.
Túng sử người lôi kéo,
Động rồi lại lặng yên.
Lòng ta trong vằng vặc,
Như trăng chiếu nước giếng xưa.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 12/09/2014 20:31
Giếng cổ lồng trăng sáng
Nước giếng không gợn sóng
Chẳng có người khuấy động
Tâm này hằng tĩnh lặng
Bằng có người khuấy động
Tâm động rồi lại yên
Vằng vặc tâm một phiến
Giếng cổ lồng trăng sáng.
Gửi bởi PH@ ngày 16/04/2016 17:19
Trăng sáng chiếu giếng cổ
Nước giếng chẳng sóng xao
Không bị gàu người kéo
Lòng này động được nào!
Dù bị người lôi kéo
Sóng sánh rồi lại thôi
Lặng trong,lòng như nước
Nước giếng cổ trăng ngời
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 07/08/2016 09:09
Trăng sáng soi giếng cũ
Giếng trong sóng chẳng gờn
Lòng này không lay động
Dẫu bị người khuấy lên
Dù có người khuấy lên
Động qua rổi tĩnh liền
Tấm lòng trong vằng vặc
Giếng cũ vầng trăng nghiêng
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 07/08/2016 13:01
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nhất Nguyên ngày 07/08/2016 13:06
Giếng xưa trăng sáng chiếu
Không nổi sóng bao giờ
Chẳng bị người khuấy động
Tâm này vốn lặng yên
Dù bị người khuấy động
Gợn sóng lại liền ngưng
Một mảnh tâm sáng suốt
Như trăng nước giếng xưa
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/05/2018 18:39
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/09/2019 08:08
Trăng sáng chiếu vào cái giếng xưa,
Nước trong không sóng động lao xao.
Người đời để tỉnh, không vào khuấy,
Sao lại lòng này bị động giao.
Bằng cố có người vào khuấy động,
Động xao một lúc lại yên ngay.
Tấm lòng tinh khiết trong vằng vặc,
Trăng sáng như vầng rọi giếng nầy.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 10/08/2020 20:59
Trăng soi vào cái giếng xưa,
Nước trong không sóng lao xao động dời.
Không vào khuấy tỉnh người đời,
Lòng này sao lại bị người động giao.
Nhược bằng người có khuấy vào,
Động xao một lúc lại vào yên ngay.
Tấm lòng tinh khiết trong thay!
Như vầng trăng rọi giếng nầy năm xưa.
Gửi bởi hongha83 ngày 29/08/2022 20:22
Trăng đêm rọi sáng giếng xưa.
Nước trong chẳng chút đong đưa sóng vờn.
Không người khuấy động trào dâng.
Lòng ta cũng chẳng thể nào chuyển lay
Dẫu người gọi gió rung cây.
Thoảng qua rồi lại lặng ngay ấy mà.
Trắng trong ở tại lòng ta.
Như vầng nguyệt tỏ soi vào giếng xưa.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối