桃花潭李青蓮舊跡

桃花潭水千尺清,
潭上松柏冬猶青。
道是唐朝李供奉,
縱飲此潭因得名。
十年酒肆人間世,
天子呼來猶爛醉。
自言臣是酒中仙,
薄視榮名同敝履。
千年勝跡以人傳,
不在悠悠一潭水。
潭水至今清且漣,
一魚一鳥皆成仙。
惆悵斯人不復見,
遠來使我心茫然。
世路塵埃信溷濁,
不如終日痛飲全吾天。

 

Đào Hoa đàm Lý Thanh Liên cựu tích

Đào Hoa đàm thuỷ thiên xích thanh,
Đàm thượng tùng bách đông do thanh.
Đạo thị Đường triều Lý cung phụng,
Túng ẩm thử đàm nhân đắc danh.
Thập niên tửu tứ nhân gian thế,
Thiên tử hô lai do lạn tuý.
Tự ngôn thần thị tửu trung tiên,
Bạc thị vinh danh đồng tệ lý.
Thiên niên thắng tích dĩ nhân truyền,
Bất tại du du nhất đàm thuỷ.
Đàm thuỷ chí kim thanh thả liên,
Nhất ngư nhất điểu giai thành tiên.
Trù trướng tư nhân bất phục kiến,
Viễn lai sử ngã tâm mang nhiên.
Thế lộ trần ai tín hỗn trọc,
Bất như chung nhật thống ẩm toàn ngô thiên.


Lý Thanh Liên tức Lý Bạch đời Đường, tự xưng là Thanh Liên cư sĩ.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của (Không rõ)

Đầm Đào Hoa nghìn thước nước trong
Bên bờ tùng bách thắm tươi xanh
Rằng xưa một Lý Cung thời Đường
Say mèm nơi đó nên thành danh
Mười năm lăn lóc rượu một quán
Vua gọi vào cung vẫn khướt say
Danh xưng: "tiên rượu chính là ta"
Danh vọng coi thường như giẻ rách
Bởi người cảnh nghìn năm nổi tiếng
Đâu phải do đầm nước mênh mông
Nước đầm vẫn trong vẫn gợn sóng
Một cá một chim cũng thành tiên
Buồn thân người xưa chẳng được gặp
Lòng người xa xứ luống bùi ngùi
Đường trần ô trọc đầy gió bụi
Chi bằng ngày tháng giữ cốt thiên cứ uống tràn.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
22.50
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Đầm Đào Hoa nước trong ngàn thước,
Cây bên đầm xanh mướt quanh năm.
Nghe xưa Lý Bạch đời Đường,
Say tràn nơi đó, đầm lừng lẫy danh.
Suốt mười năm bồng bềnh quán rượu,
Lệnh vua mời chưa vợi cơn say.
“Tiên trong làng rượu” ta đây!
Vinh hoa dép rách có chi bận lòng.
Cảnh nhờ người ngàn năm nổi tiếng,
Đâu phải vì đầm rộng mông mênh.
Trong  xanh con nước bồng bềnh,
Đến nay chim cá cũng thành vật tiên.
Xa đến đây lòng buồn khôn xiết,
Người hiền xưa nay biết tìm đâu.
Dòng đời gió bụi lau nhau,
Suốt ngày mượn chén giữ màu thiên chân.

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nghìn thước Đầm Đào Hoa nước xanh,
Bên bờ tùng bách thắm tươi cành,
Thời Đường Lý Bạch thuở xưa đến,
Nơi đó say mèm nên thành danh.
Lăn lóc mười năm nơi quán rượu,
Vào cung vua gọi vẫn còn say,
Danh xưng: “tiên rượu chính ta đây”,
Danh vọng coi thường như giẻ rách,
Nổi tiếng vì người nghìn cảnh sau.
Mênh mông đâu phải do đầm nước,
Nước đầm trong sóng vẫn còn trào.
Một cá một chim tiên cũng hoá,
Chỉ tiếc người xưa chẳng gặp nào.
Ngậm ngùi xa xứ buồn khôn xiết,
Đường đời ô trọc bụi trần,
Chi bằng mượn chén say tràn ngày qua.

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời